Edit: Hắc Phượng Hoàng
Một gã đàn ông cao chín xích đoan chính đứng đối diện ngươi, dùng đôi mắt tràn ngập tò mò nhìn chăm chú, con ngươi màu xanh da trời nhàn nhạt tinh khiết sâu thẳm. Khuôn mặt như bức họa này khiến Quan Tố Y mềm lòng. Quan gia chính là văn hào thế gia, cũng giáo dục thế gia, xưa nay lo liệu nguyên tắc dạy dỗ tất cả, chỉ cần ôm ấp một tấm lòng thật sự hiếu học, vô luận có thân phận như thế nào, bọn họ đều dốc túi dạy dỗ.Vì vậy khi đối mặt với vị hán tử ở tuổi xây dựng sự nghiệp này, ngay cả tiếng Hán cũng không nói được thông thạo, Quan Tố Y vẫn nguyện ý trao đổi tâm đắc cùng hắn, thậm chí biết điều gì thì nói nấy, không chém gió. Nàng nhíu lông mày trầm tư, ý muốn tìm kiếm phương pháp dễ hiểu nhất để diễn tả quan điểm của mình.
Thánh Nguyên Đế bưng ấm trà, thoáng cúi người xuống nhìn, ánh mắt chuyên chú tựa hồ muốn xuyên thấu qua tầng lụa đen hơi mỏng kia, nhìn chân dung giai nhân. Tần Lăng Vân vốn ho khục, nhưng thấy không lay được thần trí bệ hạ, đành phải nháy mắt với tẩu tử.
Lý thị cười nói, “Hốt Nạp Nhĩ, đừng cứ đứng đó ngăn cản ánh sáng của phu nhân, ngồi đi.”
“Tạ phu nhân.” Thánh Nguyên Đế bắt chước y chang hành lễ, sau đó như câu nệ ngồi xuống, còn cực kỳ thấp thỏm không yên bất an liếc nhìn Quan Tố Y.
Quan Tố Y vểnh mi cười nói, “Hốt Nạp Nhĩ, ánh sáng Thánh Điện. Cái tên tên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-yeu-ai/2290020/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.