Vậy cứ ‘làm’ cho anh xem! ‘Làm’ đến khi trong mắt Nghiêm Khải Hoa ngoại trừ Phương Cẩn này, ai cũng không đặt vào mắt! ‘Làm’ đến toàn thân trên dưới đều chỉ nhớ rõ hắn, chỉ-nhớ-rõ-hắn.
“Phương…ư!” Lời nói đều bị chặn lại không thể nói nữa.
Tên tiểu tử hỗn trướng này chuyên môn lấy việc cưỡng hôn người khác làm thú vui sao?
Hôn…… trong óc Nghiêm Khải Hoa đột nhiên hiện lên hình ảnh buổi sáng Phương Cẩn cùng Joe Helen ôm hôn.
Sau đó là thở dốc dồn dập, Nghiêm Khải Hoa ngửi được một tia mùi hương không thuộc về Phương Cẩn – ‘Cuồng Lưu’ (chảy xiết),một trong những mùi nước hoa Joe yêu tha thiết.
Ở trên người Phương Cẩn có hương vị của nàng!
“Shit!” Phương Cẩn bạo rống (thét cuồng nộ),rút lại cái lưỡi đang điên cuồng công phá trong miệng Nghiêm Khải Hoa, trợn mắt nhìn. “Anh muốn cắn chết tôi sao?”
“Không được đụng vào tôi.” trên người hắn có hương vị của Joe—ý niệm này ở trong lòng Nghiêm Khải Hoa đảo qua, mơ hồ ngưng kết thành một trận bực bội khó giải trừ.
“Không được đụng vào anh?” Mình có nghe lộn không! “Anh hiện tại nói lời này không phải là quá trễ? Anh toàn thân trên dưới có chỗ nào mà tôi chưa chạm qua…… Ô!”
Chết tiệt! Trên mặt hứng trọn bạt tay của người kia, Phương Cẩn giật lui ra phía sau.
Anh ta thế nhưng đánh mình!
Hảo! Tốt lắm! Sắc mặt Phương Cẩn trầm xuống, vươn lưỡi liếm tơ máu tràn ra khóe môi.
Mùi máu tanh nồng giống như chất xúc tác khiến xu hướng điên cuồng càng tăng vọt, phẫn nộ, khó chịu ăn mòn tự chủ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-vo-cam-ky/1303890/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.