“Buông ra…ư…” Chịu không nổi kỹ xảo vuốt ve cao siêu của Phương Cẩn, Nghiêm Khải Hoa bị bản năng điều khiển, phóng xuất ra tinh dịch.
Nhưng mà dù có xuất ra cũng không có nghĩa là mọi việc có thể dừng tại đây, mà thậm chí là mở đầu cho một làn sóng tình khác dâng trào.
“Phương Cẩn!” Khối lửa nóng đột nhiên tiến vào trong cơ thể khiến thân thể Nghiêm Khải Hoa vừa thả lỏng, lại lập tức căng lên.
Ký ức cũ đột nhiên tràn về, Nghiêm Khải Hoa không thể tự chủ mà run rẩy, một tia ý chí kháng cự đã quay về, vặn vẹo thân thể muốn thoát khỏi áp chế trên người mình.
Phương Cẩn thuận đè lại thân thể nằm bên dưới, vừa liếm dọc theo vành tai mẫn cảm, vừa nắm chân hắn nâng lên trên để dễ xâm nhập vào trong cơ thể hắn.
Hoàn toàn không dự đoán được tia giãy giụa cuối cùng của bản thân thế nhưng đưa tới một khối tình dục khác càng mãnh liệt hơn, hai hàng lông mày của Nghiêm Khải Hoa nhíu chặt, miệng không tự chủ tràn ra hơi thở gấp gáp.
Dưới sự khiêu khích vuốt ve thuần thục của Phương Cẩn, thân thể căng cứng cũng dần dần thả lỏng.
Ngón tay thon dài của Phương Cẩn ra ra vào vào thăm dò, cho đến khi chạm vào điểm mẫn cảm ở chỗ sâu, khiến người bên dưới toát ra rung động mãnh liệt cùng tiếng rên rỉ mê người.
“Ư…a….a…..” Kích thích quá mức mãnh liệt khiến ‘lão đệ’ vừa mới bắn ra của Nghiêm Khải Hoa lại đứng thẳng lên.
Trí nhớ đêm hôm đó đột nhiên sống lại, dũng mãnh tràn về trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-vo-cam-ky/1303883/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.