Nghiêm Khải Hoa lấy gói thuốc lá từ trong túi áo vest ra, dùng ánh mắt hỏi Gavin có thể hút không, nhận được ánh mắt ‘cứ tự nhiên’ của Gavin rồi mới bật lửa châm một điếu.
Phun ra một ngụm khói, khi tiêu hóa hết lời của Gavin, mới từ tốn trả lời: “Xin lỗi, tôi không phải.”
“Thật sao.” Gavin tiếc nuối, cười cười, “Là tôi hiểu lầm sao? Tôi nghĩ anh cùng cậu ta…”
“Chúng tôi chính là quan hệ ông chủ và nhân viên.” Nghiêm Khải Hoa vội vàng vạch rõ giới hạn quan hệ.
“Thì ra là thế.” Gavin gật đầu. “Cảm ơn câu trả lời của anh. Nếu đề nghị vừa rồi của tôi khiến anh khó xử, xin thứ lỗi cho.”
“Cậu nghĩ nhiều rồi, Gavin. Ngược lại, tôi rất nể cậu.”
“Ầy, ý anh là nể tôi thẳng thắn thừa nhận mình là đồng tính?” Gavin cười thoải mái. “Có lẽ dùng ánh mắt người phương Đông mà nhìn, đây là chuyện không thể chấp nhận. Nhưng ở Châu Âu lại rất bình thường, mỗi người đều có quyền theo đuổi đối tượng trong lòng mình, không phân biệt là nam hay nữ, lại càng chẳng phân biệt đồng tính hay khác tính.”
“Trong chuyện này, phương Đông và phương Tây còn một khoảng cách biệt không nhỏ.”
“Thật ra phản ứng của anh mới khiến tôi tò mò đó, Khải Hoa.” Nếu Nghiêm Khải Hoa cũng là người lẩn quẩn bảo thủ thì coi như giao tình (quen biết) này xong rồi. Nhưng người này không như vậy. Hơn nữa, thân là một người phương Đông, gặp một người đồng tính tỏ tình với mình, lại còn bình tĩnh như vậy nên khiến Gavin không ngạc nhiên cũng khó. “Anh dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-vo-cam-ky/1303878/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.