“Tử Quân nói ta nghe xem, ở trong mộng ta là như thế nào ôm ngươi?”
Chương Tùng Kiều hỏi câu tư mật, làm cho Tử Quân thẹn thùng kêu lên: “Cũng chỉ là ôm mà thôi, ta không biết đâu!”
“Như ta lần trước ôm ngươi, có giống hay không?”
Tưởng tượng lại lần hai người phát sinh tình sự khi đang chiếu cố trọng thương Chương Tùng Kiều, làm cho nhiệt độ cơ thể Tử Quân càng lên cao vài phần. Chương Tùng Kiều hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của hắn, hắn tự nhiên mà mở cặp môi thơm ra, để tuỳ ý Chương Tùng Kiều nhấm hút đùa bỡn, thẳng đến khi hai người đều hít thở không thông, mới chậm rãi tách ra.
Chương Tùng Kiều cởi vạt áo hắn ra, đưa ngón tay lạnh lẽo trượt vào vuốt ve hồng nhũ trước ngực hắn, làm hơi thở hắn trở nên dồn dập. Chương Tùng Kiều cười khẽ, lại nhắc chuyện lần trước vô pháp dùng tay vuốt ve, chỉ có thể nhìn Tử Quân tự an ủi. “Lần trước ta không được đụng đến, lần này rốt cục có thể hảo hảo xoa nắn.”
“Đừng…… Đừng nói nữa.” Hắn vẫn khó có thể tiếp thu việc trực tiếp nghe loại chuyện mắc cỡ này.
Bộ dáng hắn xấu hổ đáng yêu vạn phần, Chương Tùng Kiều hôn nhẹ lên vết thương ở cổ hắn, yêu thương không thôi, Tử Quân lúc này mới nhớ tới miếng bát vỡ kia cũng cắt vào bàn tay Chương Tùng Kiều.
“Tùng Kiều, tay có bị sao không?”
“Ta bôi dược rồi thì không có việc gì, nhưng thật ra nếu ngươi không chịu cho ta vuốt ve, ta sẽ có việc.” Chương Tùng Kiều nói ra lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-vinh-bat-tri/126629/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.