Thấy Nguyễn Hạnh có vẻ do dự, Thất gia tiếp tục nói: "Thất gia ta tin mệnh, cũng tin vận, hôm nay ngươi gặp được ta là duyên phận của hai chúng ta, không bằng đánh cược một ván nữa. Nếu ngươi thắng ta sẽ đáp ứng ngươi một yêu cầu, trong khả năng của ta đều có thể giúp ngươi, nếu ngươi thua thì ngoan ngoãn đi theo ta, ngoài ra ta sẽ bồi thường cho cha ngươi một khoản, thế nào? Đồng ý không?"
Nụ cười của Thất gia trông rất hòa ái, dường như cho dù Nguyễn Hạnh không đồng ý cũng không sao cả.
Nhưng Nguyễn Hạnh không thể dễ dàng tin tưởng Thất gia như vậy, một nhân vật trong băng đảng, làm gì có chuyện đơn giản.
Huống chi hai lần mô phỏng đã cho nàng biết, ván thứ ba Thất gia sẽ gian lận, nàng không thể thắng.
Nàng cúi đầu ra vẻ suy nghĩ, trong đầu tiếp tục mô phỏng.
[Đang mô phỏng]
Sáu tuổi, ngươi đồng ý ván cược thứ ba với Thất gia, ngươi đoán lớn, Thất gia đoán nhỏ, ngươi thua.
……
[Đang mô phỏng]
Sáu tuổi, ngươi đồng ý ván cược thứ ba với Thất gia, ngươi đoán nhỏ, Thất gia đoán lớn, ngươi thua.
……
Mồ hôi lấm tấm trên chóp mũi vì căng thẳng, Nguyễn Hạnh vội lau bằng tay áo, ngẩng đầu lên cười nịnh với Thất gia: "Thất gia, ngài cho con suy nghĩ một chút được không ạ?"
"Được, đây cũng coi như là chuyện đại sự trong đời ngươi, cho ngươi thời gian một chén trà, cứ suy nghĩ cho kỹ."
Thất gia vẫy tay, một tên thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tu-tien-duoc-roi-con-lam-nu-phu-ac-doc-nua-chu/3735043/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.