Thành Giang Ninh, trong ngõ Hoa Hoè có một tiểu viện lát đá xanh. Một cô bé đang lén lút, tránh a tỷ đang vo gạo ngoài sân, lẻn vào nhà kho chứa đồ linh tinh. Rành rẽ tìm trong đống đồ lỉnh kỉnh một túi vải nhỏ, mắt lóe lên tia vui sướng, lặng lẽ nhoẻn miệng cười.
Nàng tên Nguyễn Hạnh, nửa tháng trước vì thức đêm đọc tiểu thuyết mà đột tử xuyên không đến đây, trở thành cô bé tóc vàng hoe sáu tuổi cũng tên Nguyễn Hạnh. May mà vị thần xuyên không đối xử với nàng không tệ, cho nàng một bàn tay vàng, một mô phỏng nhân sinh.
Trong túi vải nhỏ có chín văn tiền, Nguyễn Hạnh thò tay vào trong lớp áo, lại lấy ra một đồng.
Hì hì, cộng thêm một đồng tiền tối qua lén lấy của cha hời, cuối cùng cũng đủ mười văn tiền.
“Hệ thống, kích hoạt cho ta!”
Nguyễn Hạnh không kịp chờ đợi thầm nghĩ trong lòng, ngay sau đó một giọng nói khác vang lên trong đầu nàng.
[Ting, mô phỏng khí đã kích hoạt! Kích hoạt lần đầu tặng một lần mô phỏng! Mô phỏng sau đó cần tiêu hao một tích phân! Xin hỏi có tiến hành mô phỏng không?]
Ồ, còn có niềm vui bất ngờ. Dù sao bây giờ cha mẹ không có nhà, tỷ tỷ đang bận nấu cơm trưa trong bếp, nhất thời cũng không rảnh để ý đến nàng.
Nàng có đủ thời gian, Nguyễn Hạnh không chút do dự:
“Bắt đầu mô phỏng!”
[Đang mô phỏng]
Sáu tuổi, cha ngươi nghiện rượu ham mê cờ bạc, trong nhà túng thiếu, ông ta quyết định bán ngươi và tỷ tỷ để tiết kiệm chi tiêu, mẹ ngươi đau khổ cầu xin nhưng không có kết quả, ngươi và tỷ tỷ bị bán với giá mười lượng bạc.
Bảy tuổi, người môi giới bán chị gái cho một gia đình giàu có làm nha hoàn, còn ngươi vì dung mạo khá khẩm nên bị bán vào Noãn Hương Các. Má mì ở Noãn Hương Các cho rằng ngươi là người có thể đào tạo nên dạy ngươi học múa.
Tám tuổi, ngươi khổ luyện vũ kỹ.
Chín tuổi, ngươi khổ luyện vũ kỹ.
……
Mười lăm tuổi, vũ kỹ của ngươi được má mì công nhận, ngươi bắt đầu cùng các vũ cơ khác biểu diễn trong các bữa tiệc của những bậc quyền quý.
Mười sáu tuổi, trong một lần biểu diễn, ngươi được một vị quan viên để mắt tới. Hắn chuộc thân cho ngươi rồi tặng ngươi cho một đồng liêu mà hắn muốn lôi kéo.
Mười bảy tuổi, ngươi trở thành thiếp của một vị quan viên, được hắn hết mực sủng ái. Dần dà, ngươi sinh ra kiêu căng, nhiều lần hãm hại chính thất, thậm chí còn hạ độc khiến nàng ta sảy thai. Vị quan kia không những không trách phạt mà còn dung túng cho ngươi, khiến ngươi càng thêm ngông cuồng.
Mười tám tuổi, ngươi được sủng ái, nhiều lần ức h.i.ế.p chính thất.
Mười chín tuổi, ngươi được sủng ái, nhiều lần ức h.i.ế.p chính thất.
Hai mươi tuổi, vị quan kia được một vị tiên nhân chọn trúng, hắn g.i.ế.c vợ chứng đạo, đi theo vị tiên nhân tu tiên. Ngươi đau khổ van xin hắn đưa ngươi đi cùng, hắn đồng ý. Nhưng tư chất của ngươi quá kém cỏi, không thể vào tiên môn, chỉ có thể làm nô bộc đi theo hắn đến Tu Chân giới.
Hai mươi mốt tuổi, ban đầu vị quan kia còn khá quan tâm đến ngươi, nhưng hắn lại có thiên phú dị bẩm, chỉ trong một năm đã Trúc Cơ, sau đó mải mê tu luyện, dần dần lạnh nhạt với ngươi.
Hai mươi ba tuổi, ngươi cùng những người hầu khác xuống núi mua sắm, gặp phải tà tu tập kích, ngươi chết.
[Mô phỏng kết thúc]
Hãy lựa chọn phần thưởng mô phỏng lần này:
1. Ký ức lúc hai mươi ba tuổi.
2. Một vật phẩm ngẫu nhiên trên người lúc hai mươi ba tuổi.
3. Một kỹ năng ngẫu nhiên đã nắm giữ lúc hai mươi ba tuổi.
Nguyễn Hạnh không vội lựa chọn, ngược lại trầm tư suy nghĩ.
Mô phỏng khí không hề thông minh, hay nói đúng hơn là nó không hiểu nàng, rất nhiều lựa chọn trong lần mô phỏng này không giống với tính cách của nàng, trái lại càng giống cuộc đời mà nguyên chủ Nguyễn Hạnh sẽ trải qua.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]