Không để Sình Dương đồng ý, ả nhảy vào vung bổng bổ thẳng lên đầu hắn. Sình Dương rút vội thanh Sa Thập Ca, thanh đoản kiếm cổ truyền của Nga La Tư, chặt ngang cán bổng mà gạt ra, được thể tránh sang trái vài bước.
“Súc sinh đánh lén!” Hắc Quả tuốt kiếm định xông vào, nhưng nhất thời vài chục lâu la cũng tới bao vây hắn.
Bọn lâu la đồng loạt lớn tiếng, “Đại vương đã muốn tỉ thí, ngươi là cái thá gì mà xông vào? Bước một bước nữa, bọn ta vằm ngươi ra cám!” Hắc Quả tức lắm, định mắng chửi lại, nhưng A Cáp Công kéo hắn trở về sau nên lại thôi.
Hải Lãng được đà xông đến, đường bổng biến ảo, hết chặt phía trên rồi bổ bên mạn sườn. Sình Dương đều né tránh cả. Ả nữ tặc múa bổng khoa trương, tấn công đều dùng chiêu to lớn, chỉ là chiêu thức to lớn thì cũng tốn thời gian vận chiêu, dù Sình Dương không biết là chiêu gì nhưng vẫn đủ thời gian né tránh.
“Hóa ra cái thân thể ngông nghênh này cũng biết di chuyển!” Hải Lãng cười ha hả. “Ngươi không tránh đòn, ta cứ tưởng ngươi là cây thông chứ!”
Sình Dương nhân lúc ả đang nói, tung một đường kiếm duy nhất, nhắm vào cổ Hải Lãng. Sa Thập Ca vốn là đoản kiếm thiên về tốc độ, cầm trên tay nhẹ bẫng. Khi hắn tung kiếm phản kích, do thân kiếm có chút lượn sóng, đường kiếm lướt trong gió như thể quý phong, uyển chuyển thanh mát, nhưng vẫn nhanh như điện.
Hải Lãng giật mình thoái lui. Sình Dương lập tức áp sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tong-mat-quoc/2625758/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.