Triết Biệt tên có nghĩa là thần tiễn, đã cầm cây cung trên tay thì thiên hạ không ai bằng. Khai sinh tên hắn thực ra là tên Khoát A Ngoại, nhưng giờ ai cũng gọi hắn là Triết Biệt, tới hắn cũng chẳng còn dùng đến tên mẹ đẻ của mình nữa. Hắn cao bảy thước, khuôn mặt chữ điền vuông vắn như tạc, đôi mắt như ưng điểu, nhìn xa mười dặm. Hắn ra trận luôn độc một bộ hắc y từ trên xuống dưới, đoàn kỵ binh của hắn cũng mặc trang phục đen, đi tới đâu tàn sát tới đó, người đời khiếp sợ đặt cho quân đội của hắn cái tên Hắc Tử Binh.
Ngay chỉ khi mới đặt chân lên Cư Dung quan, Triết Biệt quan sát địa thế xung quanh, vẫn thúc ngựa tối đa tốc lực mà nói với phó tướng đi sau là Bạt Kha Đán, “Lũ mọi Kim có thể tận dụng rừng núi thì ta cũng có thể. Cách Cư Dung quan năm chục dặm có một sơn tích mang tên Kim Ngạn, hai bờ núi vừa ngắn vừa dốc. Ta hãy dàn trận ở dưới sườn núi.”
Bạt Kha Đán hồ nghi hỏi, “Ta đóng quân ở đó, chẳng phải trọng kỵ của địch được đà phi nước đại từ đỉnh núi đánh xuống sẽ rất nguy hiểm sao?”
Triết Biệt chỉ cười nhẹ. “Đó là ngươi nghĩ vậy. Lý Khắc Phương là kẻ ham công trạng, ắt hắn cũng sẽ nghĩ chúng ta sai lầm. Rồi ngươi sẽ thấy.”
Lý Khắc Phương vốn dòng dõi Lý gia, từ nhỏ được ở trong cấm cung học binh pháp, hai mươi tuổi đã ra tiền trận làm quân sư, kinh nghiệm trên trận mạc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tong-mat-quoc/2625735/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.