Quỳ Dạ Ngao vừa rời đi rồi, tên cận vệ đứng bên tả của Từ Túc Anh—một nam tử trung niên mang tên Đinh Hoàng—mới nói nhỏ vào tai Túc Anh, “Từ nương, chẳng phải cô đang quên mất điều gì sao?”
“Phải rồi.” Túc Anh lúc đó mới sực tỉnh, vội sải chân khinh công bám theo Quỳ Dạ Ngao. “Quỳ ca, đợi muội!”
“Cả hai người cùng đi thì ai quản lý sơn cốc?” Ô Di Đạo hỏi.
Người còn lại trong hai cận vệ, tên Khứ Hỏa Thân, mới nói, “Hai người họ nhiều lúc đi cùng nhau vậy, vài canh giờ sau mới quay lại. Cứ để họ tự nhiên đi. Có chuyện gì có hai bọn ta ở đây rồi.”
Vừa lúc đó, trong sơn cốc vang vọng ra tiếng trẻ con lanh lảnh, “Cô cô lại đi đâu rồi!” Đi ngay phía sau tiếng nói là tiểu hài tử với khuôn mặt đen nhẻm, chính là đứa bé chăn dê hôm nọ.
“Thằng nhãi con kia rồi!” Ô Di Đạo chỉ mặt nó, quát lớn.
“Cô cô ngươi đi làm việc rồi,” Khứ Hỏa Thân nói. “Ngươi cũng chuẩn bị dắt dê đi ăn đi.”
“Cô cô mới sớm tinh mơ mà đã lại rong chơi với bá bá rồi.” Tiểu hài tử khoanh tay, phồng má bất bình. “Chả bao giờ họ rủ con đi cùng cả.”
“Cô cô với bá bá ngươi làm việc vất vả, sao lại nói là đi chơi?” Đinh Hoàng hỏi.
“Đinh thúc không biết đâu, lần trước con thấy cô cô với bá bá đứng gần nhau lắm. Cô cô thì cúi xuống, còn bá bá đặt tay lên—”
Đinh Hoàng vội bịt miệng tiểu hài tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tong-mat-quoc/2625675/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.