Nụ hôn của Tần Đại Đồng thuộc loại mưa rền gió dữ, kịch liệt phái, bỏ bớt thăm dò cùng do dự lúc đầu, bốn phiến môi một khi đụng vào nhau, đầu lưỡi liền tiến quân thần tốc, giống như Tô Hiểu Dị là một nơi mật địa nào đó đáng thám hiểm, bên trong có những bảo vật chưa từng gặp qua, cần mạo hiểm đi sâu vào mở mang bờ cõi, sau đó xâm lược, chiếm lĩnh, cùng đoạt lấy.
Tô Hiểu Dị ngay từ đầu bị hù sợ, chưa từng lĩnh giáo qua thứ nguyên thủy như thế, không có chút kỹ thuật nào, hảo, thật nhiệt tình, mang đến xúc cảm so với thể nghiệm trước kia còn làm cho người ta hưng phấn vạn lần, thực mãnh liệt… Trong miệng của anh có hơi men phảng phất, khiến Tô Hiểu Dị mê say vô cùng, đó là hương vị đặc hữu của Tần Đại Đồng.
Vài giây trôi qua đã làm cho mình tay chân mềm nhũn…
Tần Đại Đồng dãn khoảng cách giữa hai làn môi, tay lại siết càng chặt hơn, tựa như muốn đem Tô Hiểu Dị khảm thật sâu vào trong thân thể của mình.
“Đại Đồng ca…” Bị hôn như vậy khiến Tô Hiểu Dị ý loạn tình mê, trừ bỏ tên của đối phương, cậu cái gì cũng không thể nói lên lời.
“… Đã sớm muốn hôn Tiểu Dị… Có làm em sợ không?” Đè nén cảm xúc, tiếng thở dốc trầm trọng lại để lộ ham muốn của Tần Đại Đồng.
“Em thích Đại Đồng ca hôn em…” Hai tay ôm lấy cổ đối phương, Tô Hiểu Dị vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới, ấm ách nói: “… Đại Đồng ca muốn hôn liền hôn…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-vi-huan-trung/1317585/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.