Vượt bao con đường, lúc Ngụy Tần Khôn tới địa điểm có thể cứu người, thì căn nhà đó đã sớm bị một ngọt lửa oan nghiệt bao phủ, màn đêm đen dày đặc lại được thắp sáng cả một vùng. 
Người đàn ông lập tức lao ra khỏi xe, anh chẳng cần suy nghĩ gì nhiều, đã trực tiếp lao vào biển lửa kia. 
Vợ con anh trong đó, anh phải cứu được họ, vì họ cũng là một nửa mạng sống của anh. 
Ngụy Tần Khôn chạy vào trong, ngọn lửa căn bản vẫn chưa chiếm hết diện tích căn nhà, sau một lúc loay hoay cuối cùng anh cũng tìm thấy cô gái ấy. 
"Như Như..." Anh gọi tên cô trong muôn vàn lo lắng. 
Những tảng khói đen dày đặc đang từng phút từng giây khiến hô hấp của người đàn ông choáng ngộp, nhưng không gì có thể ngăn cản bước chân anh chạy về phía cô gái đang bất động nằm đó. 
Vượt qua một đường lửa hừng hừng cháy, Ngụy Tần Khôn đã đến được chỗ Lam Hải Như. Lúc anh ôm cô trên tay, là nước mắt kia đã lăn dài xuống gương mặt lấm lem. 
"Vợ ơi, anh tới rồi! Anh tới cứu em và con, em có nghe anh nói không?" 
Giọng nói lo lắng, sợ hãi của anh dường như khơi dậy lý trí sinh tồn của người phụ nữ, cô gắng gượng mở mắt ra, nhìn thấy anh, trên môi mỉm cười nhưng khóe mi lại trào ra giọt nước mặn đắng, rồi lại mơ màn lịm đi. 
"Em đừng ngủ mà, anh đưa em ra ngoài." 
Ngụy Tần Khôn sẽ đưa được Lam Hải Như ra ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-vi-dang-tren-dau-moi/2733068/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.