🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một tuần sau...



Ở phòng chăm sóc đặc biệt, Ngụy Tần Khôn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Hằng ngày, ông Ngụy đều dành vài tiếng đến chăm sóc cho anh, bởi vì ông không muốn để người khác chạm vào con trai mình.



Nhìn cảnh kẻ đầu bạc chăm sóc kẻ đầu xanh, ai nấy cũng xót xa.



Lúc này, Kiều Lãng đang đứng ngoài cửa, âm thầm dõi mắt nhìn vào trong. Tay anh cầm một tờ giấy.



Dường như đã có chuyện gì đó xảy ra, nên nét mặt anh lúc này mới đong đầy sầu muộn. Lưỡng lự một chút, Kiều Lãng cũng đẩy cửa bước vào trong.



Sự xuất hiện của anh đã được ông Ngụy biết tới, ông còn vội hỏi ngay:



"Sức khỏe Như Như thế nào rồi? Lát nữa vợ tôi vào, tôi với với bà ấy sẽ sang thăm con bé."



Đối mặt với câu hỏi của ông Ngụy, Kiều Lãng càng thêm khó xử. Anh đã phải suy nghĩ rất lâu, mới đưa ra câu trả lời:



"Không cần thăm nữa đâu, em ấy bỏ đi rồi."



"Bỏ đi? Con bé bỏ đi đâu mới được?" Ông Ngụy lập tức chau mày.



Lúc ông đang khẩn trương, thì Kiều Lãng đã đưa bức thư của Lam Hải Như để lại cho ông xem.



[Xin mọi người đừng tìm con nữa! Duyên nợ giữa gia đình chúng ta xem như đã hết. Như Như đã quá mệt mỏi và con cần được bình yên. Hy vọng ba mẹ và anh bình an! Tạm biệt!]



"Chuyện này là thế nào, hả?" Ông Ngụy kích động đến đỏ mắt, nhìn Kiều Lãng chờ câu trả lời thỏa đáng.



"Bác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-vi-dang-tren-dau-moi/2733064/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ải Tình: Vị Đắng Trên Đầu Môi
Chương 38: Đông đến, người đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.