Có nỗi đau bằng nỗi đau đứng nhìn người mình yêu sẽ phải hồi đáp lời cầu hôn từ người khác, trong khi bản thân còn yêu, nhưng chỉ biết bất lực đứng nhìn vì không đủ tư cách xen vào.
Yêu là đôi khi chỉ cần nhìn thấy họ hạnh phúc, thì mình cũng hạnh phúc sao?
Thật muốn hỏi Ngụy Tần Khôn ngay lúc này, xem anh có hạnh phúc không?
Một người yêu, nhưng chỉ dám lặng lẽ đứng nhìn. Và rồi anh đã thấy người con gái ấy mỉm cười, gật đầu chấp nhận lời cầu hôn.
Khoảnh khắc Lam Hải Như gật đầu đồng ý làm vợ người khác, cô cười, nhưng nước mắt lại chan hòa trên bờ mi người khác.
Ngụy Tần Khôn cũng cười, ấy thế mà nụ cười đó lại chua chát vô cùng, cười nhưng lệ rơi mặn đắng đầu môi.
Kiều Lãng đứng bên cạnh, chứng kiến tất cả, biết rõ đối phương đang đau thế nào, vậy mà lúc này anh lại cười khẩy một cái, rồi nói:
"Lau nước mắt, rồi đến đó chúc phúc thôi nào."
Nói xong, anh liền thẳng bước tiến về phía Lam Hải Như và Đặng Thành Khiêm đang cười nói bên nhau.
Bốp bốp bốp...
"Chúc mừng em gái đã tìm được bến đỗ cho mình."
Tiếng vỗ tay và lời chúc của Kiều Lãng, lập tức thu hút Lam Hải Như, riêng Đặng Thành Khiêm thì không, vì dường như anh đã biết được từ trước.
"Anh họ, sao anh lại ở đây?" Lam Hải Như ngạc nhiên khi thấy Kiều Lãng.
"Anh đưa người quen tới chúc mừng em được cầu hôn." Đáp xong, Kiều Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-vi-dang-tren-dau-moi/2733048/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.