Cứ như vậy, Hạ Niệm Văn ở lại nhà Mộc Chỉ, ngày trôi qua thật sự bình đạm, giữa hai người tựa hồ có thêm thứ gì đó, đều không có ai chọc thủng, chỉ là công việc của Mộc Chỉ ở trong trường học cũng không cần trực ban, có thời gian rảnh ở hôn khánh công ty.
Trời thu tháng 8 thật ngắn ngủi, thời tiết bắt đầu giống đường parapol lên xuống phập phồng. Huân y thảo ở Nam Thành đã sớm không còn bóng dáng, thời tiết tháng mười một lại phi thường quỷ dị, lúc nóng có thể mặc áo ngắn tay, nhưng đảo mắt lại hơi lạnh bức người. Mùa đông ở Nam Thành đặc biệt gian nan, trong nhà không có máy sưởi, chỉ có điều hoà, ẩm ướt rét lạnh làm người ta phát run, chỉ là một mình Hạ Niệm Văn lại thích không khí se lạnh như thế, chỉ vì trong dạng thời tiết này, một ly trà sữa, một ly nước ấm là có thể làm người ta ấm áp hồi lâu.
Như lần này, trong tay bưng trà sữa Mộc Chỉ pha cho, trong lòng tất nhiên thập phần vui sướng, cái gọi là năm tháng tĩnh hảo, hiện thế an ổn có phải chính là cảnh tượng như vậy hay không?
Chỉ là cuộc điện thoại mà Mộc Chỉ nhận gần nhất lại đánh vỡ sự bình hoà đó, tựa hồ con người sẽ luôn phải trải qua giai đoạn này, trên đường đời sẽ luôn có lúc nhận được vài cú điện thoại như thế, tin dữ đột ngột tới phá vỡ cuộc sống an bình. Tỷ như bạn cùng phòng ngủ thời đại học đột nhiên gặp tai nạn xe qua đời, hay như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-quy-hoa-cuc/909678/chuong-46.html