Hạ Niệm Văn nghĩ đi nghĩ lại, lại nghĩ đến một người, nàng vậy mà lại quên mất người này, nói không chừng cô ấy sẽ biết Hạ Niệm Sanh đi đâu, kỳ thật ngược lại nàng không lo lắng Hạ Niệm Sanh sẽ xảy ra chuyện gì, bây giờ xem ra, Hạ Niệm Sanh đánh Dương Khiết thành bộ dáng như vậy, công việc này cũng giữ không được nữa. Trước kia chị ấy ở trong ký túc xá đơn vị, hiện tại ký túc xá đơn vị cũng không thể ở lại được nữa, vậy mấy ngày nay chị ấy ở nơi nào đây? Khó trách ba mươi Tết chị ấy còn đi tìm phòng ở.
Nàng chỉ nghĩ đêm qua chị ấy say như vậy rồi, sáng nay lại có thể chạy đi đâu, thành phố này, Tết đến, người nào cũng có nhà của mình, chị ấy có thể đi đâu chứ?
Hạ Niệm Văn do dự một lát, vẫn gửi cho Lăng Tiêu Tiêu một tin nhắn, nàng nghĩ có lẽ Lăng Tiêu Tiêu biết tung tích của chị ấy cũng không chừng.
Không quá vài phút, người gọi hiện là Lăng Tiêu Tiêu, giọng nói bên kia rất thấp, Hạ Niệm Văn biết nàng ấy có thể đang không tiện nói chuyện, liền nói ngắn gọn, hỏi Tiêu Tiêu có biết tình hình gần đây của Hạ Niệm Sanh hay không, Lăng Tiêu Tiêu cũng không biết, mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn đón năm mới ở nhà họ Bách. Hôm nay là mùng một Tết, sau khi ăn cơm trưa xong, cả nhà phải lên núi đến mộ Bách Ninh chúc tết, mấy ngày nay nàng thực sự rất bận.
Đêm hai mươi tám tháng chạp hôm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-quy-hoa-cuc/2960289/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.