Trước khi đi, Dương Vân An vỗ vỗ tay Hạ Niệm Văn, tận tình thấm thía nhắc nàng tốt nhất để tâm vào mặt công tác một chút, nàng lung tung tuỳ tiện ứng phó mấy câu. Trở lại nhà trọ, hết thảy trước mắt làm nàng có loại xúc động muốn xé nát hai cô gái đang đối đầu nhau kia.
Trên thảm, chồng chất đủ thứ lộn xộn, ly nước trên bàn trà, gối ôm trên sô pha, chăn đệm, gối đầu trên giường sô pha của Hạ Niệm Sanh, các loại hoa quả đồ ăn vặt, quần áo, khăn tắm, bất cứ thứ gì có thể nghĩ đến đều bị ném xuống thảm, trong một góc còn có một con mèo con đang lạnh run. Hạ Niệm Sanh mặc áo T-shirt dài tay, mặt đỏ tai hồng đứng trên sô pha, Tịch Thận Chi một cước còn dẫm trong chậu giặt quần áo, ánh mắt nhìn Hạ Niệm Sanh chỉ hận không thể phun ra lửa.
Hạ Niệm Văn về nhà, nhìn thấy một đống hỗn độn này, thật không biết hai bà cô này lại làm trò gì. Chương trình của Hạ Niệm Sanh đến rạng sáng một giờ mới phát sóng, bình thường tầm 11 giờ tối cô mới đến đài truyền hình, cho nên ban ngày có một đống thời gian rảnh rỗi. Mà Tịch Thận Chi, hôm nay không ra ngoài vẽ vời, khẳng định tâm tình không tốt. Hạ Niệm Văn đi qua đem con mèo nhỏ kia ôm lên, nó toàn thân ướt sũng, như vừa mới bị tắm qua.
"Hai người lại làm sao vậy? Thế nào lại gây gổ rồi?"
Người gặp người phải chú ý khí tràng, tựa như Hạ Niệm Sanh cùng Tịch Thận Chi, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-quy-hoa-cuc/245049/chuong-14.html