Ngày hôm sau Thôi Trinh tỉnh lại, Sùng Hoa đã không ở bên cạnh nàng nữa. 
Nàng ra khỏi phòng ngủ, thấy cửa sổ phòng khách chiếu một mảnh quang vựng yếu ớt, Sùng Hoa đứng ở nơi đó. 
Cô đứng trong nắng sớm, thân ảnh hiện ra cảm giác hư huyễn dưới những tia sáng, khiến cả người cô thoạt nhìn có cảm giác mờ ảo không chân thật. Cô cầm điện thoại áp bên tai, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn bên ngoài cửa sổ, khóe môi không nhịn được mà mím chặt, dường như sau một khắc sẽ bạo phát. Nhưng cô từ đầu đến cuối vẫn không nói gì, vẫn lẳng lặng nghe người bên kia điện thoại nói hết, qua một lúc lâu, cô mới nở một nụ cười châm chọc. 
"Em không cần thiết phải gặp ông ta, chỉ có điều nếu như em không đi, có lẽ ông ta cũng sẽ không được sống yên ổn." Giọng nói của cô rất bình thản, không hòa hợp với tâm tình chân thật của cô hiện tại. Nói xong câu đó cô trầm mặc một chút, sau đó quay đầu: "Có thể là lo lắng Chu Vinh, ông ta..." 
Cô vừa nói chuyện, lại thấy Thôi Trinh đứng bên sofa nhìn cô không chớp mắt, Sùng Hoa ngừng câu chuyện: "Vậy chị sắp xếp xong thì nói với em." 
Điện thoại là Tùy An gọi đến, Chu tiên sinh muốn gặp cô. Trên thực tế, hai người bọn họ gặp mặt, chỉ có xấu hổ, cũng không cần thiết chút nào. Sùng Hoa suy nghĩ một chút, đoán chừng là Chu tiên sinh lo lắng bản thân vào tù, con trai bảo bối của ông ta không ai che chở, sợ cô sẽ xuống tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-quy-do/1363533/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.