Đèn trong phòng rất sáng, máy vi tính bị khép lại, đặt trên bàn tròn màu đen, một chỗ khác là đặt một xấp giấy A4 chỉnh tề, tách trà của các nàng đã ở trên bàn, đặt rất gần, cũng không phải tách đôi tình nhân, nhưng lại đúng lúc đều là thủy tinh trong suốt.
Thôi Trinh đứng cạnh bàn, một tay khoát lên mép bàn, một tay tự nhiên rũ xuống, nàng kinh ngạc nhìn cô. Sùng Hoa quẫn bách, muốn giải thích một chút nhưng chuyện ngủ chung, càng giải thích càng có vẻ như trong lòng có ý đồ a.
Trong lòng có ý đồ là một loại từ ngữ trừu tượng lại vô cùng cảm tính, Sùng Hoa vừa nghĩ đến bốn chữ lòng có ý đồ, liền không dừng được, tiện thể còn nghĩ đến những biểu hiện cụ thể của lòng có ý đồ, sau đó thành công đem mặt mình biến thành một quả cà chín.
Sùng Hoa đỏ mặt chột dạ đứng lên, giọng nói cũng thấp một bậc: "Chỉ là... Ngủ."
Thôi Trinh nhìn cô biểu diễn một màn nội tâm phong phú, trong lòng buồn cười, nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh ngoắc tay gọi cô lại: "Đến đây."
Sùng Hoa không biết nàng là đồng ý hay là tức giận, rất thấp thỏm đi tới. Thôi Trinh lại đưa tay cô, sau đó vỗ nhẹ lưng cô: "Thay quần áo rồi trở lại đây."
Nàng đồng ý rồi! Cả người Sùng Hoa tinh thần toả sáng.
Nói là ngủ, thật chỉ là ngủ.
Chỉ có điều ôm người yêu, luôn luôn sẽ có một chút tâm viên ý mã, Sùng Hoa cũng không làm được cái gọi là tâm như chỉ thủy, chỉ là hoàn cảnh nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-quy-do/1363520/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.