Vừa nghe bọn họ nói Tống Mạn giống Thôi Trinh, Sùng Hoa đã cảm thấy rất không thoải mái, xuất phát từ tính chuyên nghiệp, cô chăm chú nhớ lại cảnh Tống Mạn mới vừa biểu diễn, quả thật tìm ra một vài chỗ tương tự.
Mô phỏng.
Trong đầu Sùng Hoa xuất hiện hai chữ này. Một người thành công, cũng không ít mô phỏng người khác, trong giới không ít người mô phỏng theo Thôi Trinh, nhưng đều là giả hổ thành chó, Tống Mạn xem như là giống, cũng nhìn ra được cô đang cố gắng, dù sao tiểu hoa đán không làm được cả đời, đợi đến tuổi tác nhất định vẫn không tìm được định vị thích hợp, cũng sẽ bị người mới đẩy xuống.
Sùng Hoa vẫn đang cảm thấy rất khó chịu.
Giám chế vẫn làm bình hoa chậm rãi lên tiếng: "Tôi tham gia không ít đoàn phim, may mắn thấy tận mắt ảnh hậu diễn xuất. Lúc ấy tôi không phải giám chế, cô ấy cũng không có nhiều hào quang như vây giờ, chỉ là một người mới đang âm thầm phấn đấu." Anh ta đột nhiên nhớ lại những năm tháng bấp bênh, Sùng Hoa vừa nghe đến ảnh hậu ảnh hậu, lỗ tai lập tức dựng thẳng.
Phó đạo diễn và Lương Thanh cũng nghe rất chăm chú.
"Nếu chưa từng thấy tận mắt, anh căn bản nghĩ không ra lại có người có thể diễn xuất đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, cô ấy nhập vai rất nhanh, cảnh gì đều có thể diễn, trước kia diễn viên rất khổ, khả năng diễn xuất là yếu tố cơ bản nhất, không phỏng đoán được tinh túy nhân vật nào dám diễn? Một quyển kịch bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-quy-do/1363499/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.