Sáng sớm, ánh nắng sớm xuyên qua cửa sổ bằng gỗ chiếu vào trong phòng, đáng tiếc chỉ chiếu tới góc giường , chiếu không tới người còn chưa thanh tỉnh ở trên giường .
Bất quá theo thời gian trôi qua, nhiệt độ không khí dần dần kéo lên, Thẩm Gia Hành cũng vẫn là không chịu nổi, chậm rãi mở mắt.
Tuy rằng cũng chưa hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng vẫn ngồi dậy, lại ở khi xoay thắt lưng suýt thì ngã ngược trở về giường , cuối cùng đành phải lấy tay chống lên trên giường để cho thân thể dần dần thích ứng.
Nghĩ đến tình sự tối hôm qua, cậu không khỏi rên rỉ một tiếng, đại khái là do ngày hôm qua cậu nói lời gây kích thích, biểu hiện của Hạ Hành Thù so với dĩ vãng đặc biệt nhiệt tình, kịch liệt triền miên mà lần nữa yêu cầu, ngay cả người thân kinh bách chiến như cậu cũng thiếu chút mở miệng cầu xin tha thứ. Bất quá, không chịu khuất phục thì phải trả giá là bản thân hiện tại bước đi cũng khó khăn.
Nhấc lên chăn lập tức xuống giường, tùy ý để ánh mặt trời sáng lạn chiếu ở trên người mình, mấy vết hồng rải rác quanh thân, tỏ rõ trình độ kịch liệt của chiến sự đêm qua.
Thẩm Gia Hành trước tiên ở trong phòng dạo qua một vòng, không có nhìn thấy bóng dáng Hạ Hành Thù, vì thế mới cầm lên một bộ quần áo tùy tiện mặc vào , rời khỏi phòng tìm người.
Bốn phía trong phòng cũng không có người, đi dọc theo bờ cát cũng không tìm được, mãi cho tới khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-luan-khuech/3297612/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.