Cuộc sống mấy ngày nay của Thẩm Gia Hành có thể nói là thuận buồng xuôi gió , tiếc rằng người gặp thuận lợi liền khó tránh khỏi bị lão thiên không ưa nhìn , cho dù cậu không đi kiếm phiền toái, phiền toái cũng sẽ lao tới cậu, nhưng lại là loại trốn cũng trốn không xong.
Ngày hôm đó, Thẩm Gia Hành mới vừa mới đưa dự án qua cho bộ phận quảng cáo rồi quay về văn phòng đã thấy giám đốc thật cẩn thận vẫy vẫy tay gọi cậu , sau đó đem cậu kéo đến một bên, trịnh trọng tới lạ lùng mà thấp giọng nói:“Phó tổng giám đốc vừa rồi điện thoại đến đây, kêu cậu lập tức đi gặp ông ấy .”
Thẩm Gia Hành rùng mình , khiến ông bác già kia hạ cái mệnh lệnh này, chỉ sợ sẽ không phải chuyện tốt, nhìn thấy giám đốc nhà mình lộ vẻ khẩn trương, cảm thấy lại bất giác buồn cười, phụ trách toàn bộ tầng này của công ty thế nhưng phải chạy tới gọi một tên nhóc trưởng phòng nho nhỏ là cậu , nếu nghĩ về giả định tốt thì chắc sếp đang nghĩ cậu có tài năng đặc biệt xuất sắc , hấp dẫn cấp trên chú ý , như vậy chức giám đốc của lão liền nguy hiểm , còn nếu về giả định xấu thì chắc lại nghĩ cậu đã gây ra lỗi gì đó đặc biệt nghiêm trọng , vậy chức vị của lão cũng thực khó giữ , cho nên cũng khó trách giám đốc sẽ có phản ứng lớn như vậy.
Đi thang máy lên tầng thứ 17 , dọc theo hành lang thẳng tắp đi tới văn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-luan-khuech/3297604/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.