Tại nhà thờ.....
Từng âm thanh từng tiếng chúc tụng vang lên sau khi Đức cha dứt tiếng, Lâm Mặc cùng Thanh Vi chính thức thành vợ chồng. Tuy có thể xem đây là ngày vui của cả một đời nhưng Thanh Vi vô cùng ảo não. Cô yêu anh, yêu người tên Lâm Mặc rất nhiều nhưng cô biết rất rõ rằng trong lòng anh đã có một bóng hình, và đó... không phải cô. Trong mắt anh cô chỉ là một con tiểu tam không hơn không kém, ép gia đình gã mình cho anh. Nhưng vì yêu mà làm thế có gì sai?
Lâm Mặc sau khi đeo nhẫn cho cô và làm những việc cần thiết trong lễ cưới xong liền vội vàng bước xuống dưới lễ đường, tiến về phía một người đàn bà xinh đẹp đang khóc. Mà nói đúng hơn là một cô gái có khuôn mặt khả ái, mái tóc đen bóng xõa dài đến eo, bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn cứ thay nhau lau đi nước mắt, trên khoé mi. Một cô gái như vậy đều khiến cho mọi đàn ông muốn bảo vệ. Lâm Mặc yêu cô ấy như vậy cũng không có gì là lạ. Anh ôm Nhật Lệ vào lòng, dỗ dành cô
- Nhật Lệ ngoan nào, đừng khóc.Trong lòng anh chỉ yêu mỗi em, anh chỉ chấp nhận em làm vợ, giờ chúng ta đi ăn nhé vợ yêu!
Giọng Lâm Mặc nói không hề nhỏ, cứ như anh ta cố tình để Thanh Vi nghe thấy. Thanh Vi như sét đánh ngang tai, tất cả niềm kiêu hãnh, lòng tự tôn của cô bị đả thương nhưng... tim cô, lòng ngực cô như bị anh vứt xuống mà chà đạp lên một cách không-thương-tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-kho-buong/185184/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.