Châu Mộc Vân phủi tay, sau khi chặn được cái miệng kia lại bèn thẳng thừng đi ra khỏi phòng, tiến tới chỗ Cẩm Túc rồi ân cần hỏi han: “A di, có cần con phụ gì không?”
Bà ấy lắc đầu, vừa rửa nốt mớ rau trong tay vừa ngước mặt lên trả lời: “Không cần đâu, con cứ vào kia nghỉ ngơi đi cho khỏe. Ăn chút cháo nhé, chắc từ sáng tới giờ chưa ăn gì đúng không?”
“Dạ tí con sẽ ăn ạ, a di có việc gì làm không chứ bây giờ cũng hơi chán? Để con phụ giúp mọi người tí cũng được.”
“Vậy được rồi, con đi theo ta.”
Cẩm Túc nở một nụ cười hiền hậu, sau khi đặt rau đã rửa sạch sang chiếc rổ bên cạnh liền đứng dậy dẫn nàng ra ngoài. Bà ấy giới thiệu cho Châu Mộc Vân một số dân làng khác, giới thiệu với nàng một số tập tục ở nơi này rồi lại đưa nàng tới khu vườn phía sau, nơi có khoảng hơn mười lăm người phụ nữ đang ngồi cạo khoai.
Châu Mộc Vân vừa thấy đã lễ phép chào hỏi sau đó chủ động ngồi xuống làm phụ, nàng mỉm cười, sau khi nói lời cảm ơn với họ xong liền ân cần hỏi han tình hình mỗi người. Ngôi làng này chủ yếu là những người từ bốn mươi tuổi trở lên sinh sống nên sự xuất hiện của Châu Mộc Vân và nam nhân kia rất được chào đón.
Nhưng nàng lại không có ý định ở lại đây dưỡng thương nên sau khi dẫn dắt một hồi liền ngập ngừng đi vào chủ đề chính: “Thực ra thì con có chút chuyện muốn nhờ… hi vọng các a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chuyen-kiep/451107/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.