Hàn Giang Khuyết cũng hơi hoảng lên.
Lúc ngồi ở trên xe, cánh tay của hắn vẫn ôm chặt lấy Văn Kha, nhưng so với nói là ôm lấy Omega trái lại nên nói rằng, dường như muốn cất giấu người kia trong lòng mình thì đúng hơn.
"Em vẫn đau lắm à?" Hắn khẽ hỏi: "Tiểu Kha?"
Văn Kha lắc đầu một cái, anh không có sức, cứ gác cằm mình lên vai Hàn Giang Khuyết.
Anh đã lâu không ở bên cạnh người kia như thế này rồi, nếu như không phải còn có Tưởng Triều ở đây, Omega thật sự rất muốn nói những lời rủ rỉ tình cảm với Hàn Giang Khuyết.
Thực ra trong bụng Văn Kha vẫn còn đau lắm, chỉ có điều khi được người kia ôm lấy thế này, bụng của anh sẽ không cảm thấy sôi lên nữa, giống như hai thằng nhóc ở bên trong đang giày vò anh kia, cũng biết được một người ba khác của bọn nhóc đã đến rồi nên ngay lập tức cũng trở nên đàng hoàng hơn.
Tưởng Triều lái xe rất nhanh, không tới mười phút đã chạy đến bệnh viện gần đây, sau đó cũng nhanh chóng đưa Văn Kha vào phòng cấp cứu trong khoa sản dành cho Omega.
Thế nhưng khi sắp đến lúc làm kiểm tra, anh lại bất thình lình nhận được cuộc gọi của Hứa Gia Nhạc, còn chưa nói được mấy câu mà sắc mặt đã trắng bệch cả ra, hoảng hốt sợ hãi nhìn về phía Hàn Giang Khuyết.
"Hứa Gia Nhạc nói, Phó Tiểu Vũ và cậu ấy đột nhiên có chút việc gấp, nên không thể tiếp tục chủ trì hoạt động ở Đại học B được..."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chua-dut/1322540/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.