"Timeless." Văn Kha lẩm bẩm thì thầm: "Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau."
"Văn Kha... Anh ơi." Hàn Giang Khuyết ghé cái đầu của mình lại gần, nhìn vào Omega trước mặt có chút mong đợi: "Thế, thế có quà gì cho tôi không?"
Hắn dám hỏi như vậy, ít nhiều cũng là vì có tý chắc chắn, đây là sự tự tin mà Văn Kha đã tạo ra cho Alpha này ngay từ thuở thiếu thời.
"Chúng ta đi mua thức ăn trước đã, đợi lát nữa nói sau nhé!" Văn Kha chẳng định tỏ ý kiến gì cả, chỉ cười một cái rồi nói: "Hứa Gia Nhạc còn nhắn là dù sao cậu ta cũng chẳng có việc gì làm, nên muốn cùng đi mua đồ với chúng ta đây này, đừng nên đến muộn tới lúc đó lại để cậu ta phải chờ."
Hàn Giang Khuyết nghe thấy thế thì liền hậm hực—— mua thức ăn mua thức ăn, còn muốn Hứa Gia Nhạc cùng đi mua, ba thằng đàn ông cùng nhau đi chợ cơ đấy.
Thế nhưng, khi Văn Kha dùng cánh tay đeo chiếc đồng hồ mà Hàn Giang Khuyết tặng nắm lấy tay hắn, Alpha lại chẳng còn cách nào khác, hai người nghiêm túc đi thang máy xuống tầng rồi bước về phía bãi đỗ xe, nhưng khi mới đi được một nửa thì anh bỗng nhiên lại lên tiếng: "Hàn Tiểu Khuyết, cậu nhắm mắt lại đi."
Hàn Giang Khuyết hiểu ngay lập tức.
Hắn cười tươi đến mức lộ cả ra hàm răng trắng, ngoan ngoãn nhắm mắt lại để Văn Kha dắt mình, vừa bước đi lại vừa không kiềm chế được nên cất tiếng hỏi: "Em tặng tôi cái gì thế? Sao lại phải để ở bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chua-dut/1322523/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.