*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Kha ra đi rất dứt khoát, thậm chí còn gây bất ngờ đối với dự đoán của Trác Viễn.
Thời điểm gã đang ở công ty, đã nhận được một tin nhắn của Văn Kha gửi đến, hỏi mình có ở nhà không, sau khi Trác Viễn nhắn lại một câu "Không ở nhà" thì anh lại nhắn: "Được rồi, vậy tôi sẽ qua đó dọn đồ."
Lúc này Trác Viễn mới ý thức được, hóa ra Văn Kha cố ý muốn đến vào lúc mình không có ở nhà.
Đợi đến chạng vạng sau khi tan tầm trở về nhà, Trác Viễn nhìn vào căn phòng khách trống rỗng tối tăm đó, trong lúc nhất thời thậm chí còn cảm thấy luống cuống không biết làm sao.
Mấy năm qua, gã từ trước đến nay đều không cảm thấy bản thân có gì quyến luyến với ngôi nhà này cả, tính Văn Kha điềm đạm, nên sau khi cùng sống với nhau lại khiến Trác Viễn cảm thấy quá nhạt nhẽo.
Nhưng khi Văn Kha đi rồi, gã lại chợt cảm thấy có chút không nỡ.
Trong nhà có rất nhiều đồ dùng và trang sức xa xỉ, còn có một ít là quà Trác Viễn tặng cho Văn Kha nhưng anh không hề động vào, chỉ mang đi hết những chậu hoa thừa ra để ngoài ban công—— đó là những gì mà anh tự mua về.
Trong phòng để đồ đều là những bộ quần áo cao cấp đặt may riêng cho Trác Viễn cùng với những chiếc đồng hồ danh giá đắt tiền, Văn Kha luôn kiên nhẫn giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chua-dut/1322449/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.