Hôm sau, cô vừa ra khỏi chung cư, một giọng nói từ xa vang lên:" Cô tránh xa con trai tôi ra"
Cô quay lại:" Nhà các người thích kiếm chuyện với tôi lắm à???" bị ngày đèn đỏ hành nên tâm trạng không tốt
Bà ta:" Cô tránh xa con trai tôi ra"
" Bà kêu hắn ta bớt ra đường trêu hoa ghẹo bướm lại đi"
Bà ta liền giơ tay lên định đánh cô, Tô Hiển liền chạy đến: " Mẹ, em ấy xong rồi, mình đi thôi ạ"
Bà ta:" Con trai, con tránh xa cô gái này ra đó"
" Anh tốt nhất là đừng có phiền tôi nữa đó"
Hắn quay lại, cô liền chỉ vào bụng mình
Anh đi xuống thấy cô:" Lưu luyến à???"
Cô giật mình, xoay người sang:" Phiền phức đó tôi thoát ra được là mừng muốn chết rồi"
"Mừng thôi, đừng chết, chết thì ai làm việc của bé"
" Đừng có gọi tôi là bé" bực mình
Cô liền lên xe, lái xe đến công ty như mọi khi
Anh cũng vậy.
Vài ngày sau, anh đến ngày cô ăn cơm. Hai người họ cùng đi vào nhà, " Anh đến đây ăn cơm à???"
"Không thì ăn gì???"
" Chú Mộ, chú đến rồi, Tiểu Uyển cũng về rồi à!!!"
" Anh hai, em lên phòng đây" Cô liền chạy đi
Một lúc sau, cô xuống nhà:" Cả nhà ăn cơm thôi ạ" Vừa quay qua:" Anh ngồi đây làm gì???"
" Ăn cơm đó"
" Bình thường ngồi bên kia, sao nay lại ngồi đây???"
Lưu phu nhân:" Ăn cơm đi"
Ăn xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chi-moi-em-thoi/2908114/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.