Thời điểm bọn họ rời khỏi bệnh viện đã muộn lắm rồi. Tối đó mặt trăng rất tròn, báo hiệu một sớm mai trong lành.
Đổng Xán Xán được Lễ Tiêu đỡ đứng trước cổng bệnh viện, trên tay cầm chiếc nạng gấp Lễ Tiêu mua cho, vẻ mặt không vui.
"Mới vừa nãy còn như vậy như vậy...Giờ lại muốn đưa em về nhà..."
Đổng Xán Xán lầu bầu, trong mắt mang theo oán hận nhìn Lễ Tiêu. Từ ngã tư đường xuất hiện một chiếc xe taxi. Lễ Tiêu mím môi vẫy vẫy tay thế nhưng xe đã bị một người đàn ông trung niên giành trước. Lễ Tiêu thả tay xuống, đang tiếp tục chờ xe thì nghe thấy Đổng Xán Xán hì hì cười. Lễ Tiêu liếc nhìn cậu không lên tiếng. Đổng Xán Xán được Lễ Tiêu dìu nửa người, đôi mắt long lanh đen láy đảo đảo, từ từ chầm chậm mà nghiêng người. Cậu cắn môi nín thở, dựa cả người vào lòng Lễ Tiêu.
"Đổng Xán Xán." Giọng điệu của Lễ Tiêu có chút lạnh lùng. Đổng Xán Xán ngẩng đầu lên, vô tội dạ một tiếng.
Lúc này cậu đang gối đầu lên vai Lễ Tiêu, sau khi đối mắt với hắn thì lập tức cúi đầu. Trong lòng cậu như có một bể cá, cá nhỏ bên trong nhảy nhót, tung tăng bơi lội, khuấy động cả buồng tim cậu.
Lễ Tiêu cau mày bỗng thấy một chiếc taxi chạy tới. Lễ Tiêu một tay đỡ eo Đổng Xán Xán sắp treo trên người hắn, một tay gọi xe. Đến khi xe dừng trước mặt hai người, niềm vui nhỏ nhoi dưới đáy mắt Đổng Xán Xán lập tức biến mất không thấy tăm hơi. Cậu bĩu bĩu môi, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-ban-si/383197/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.