Bồn tắm giao hợp
Sau khi ăn cơm xong, Hoắc Văn Việt không dẫn Hạ Tùng về trường, mà là vào một quán rượu. Hạ Tùng nhìn hắn cầm thẻ mở cửa phòng trực tiếp đi đến trước bàn lễ tân, nhân viên trước bàn vội vàng mỉm cười làm thủ tục tham gia cho hai người, ngay cả thẻ căn cước cũng không nhìn, lập tức thấy kinh ngạc. Anh biết ngay dụng ý của nam nhân này, trên mặt lộ ra biểu tình ngượng ngùng, luôn cảm thấy hai người đàn ông cùng đi mướn phòng đặc biệt kỳ quái, cũng không biết người ngoài sẽ nhìn hai người như thế nào.
Nhưng Hạ Tùng chưa kịp nghĩ thêm, Hoắc Văn Việt đã nắm được cổ tay anh, lôi anh vào trong thang máy VIP, sau khi đến được mục tiêu đẩy anh vào phòng.
Hạ Tùng nhìn bên trong căn phòng, thân thể bắt đầu mềm nhũn, anh nhỏ giọng nói, "Sao phải đến đây? Về thẳng trường không được sao?"
Giờ phút này vừa mở đèn lên, hình như Hoắc Văn Việt đặt phòng ở tầng trên cùng, kéo màn cửa sổ ra là một cửa sổ thủy tinh sát đất to lớn, gần như có thể nhìn cả thành phố vào trong tầm mắt. Hạ Tùng là lần đầu tiên đứng ở nơi cao như vậy, bây giờ anh mới thấy rõ được thành phố hùng vĩ này, điều trước kia chú ý đến, cũng chỉ là cười ngựa xem hoa, chỉ thoáng nhìn thấy một vùng đen mà thôi. Anh ngừng thở, sợ run từ từ đi đến trước cửa sổ thủy tinh, như đứa trẻ nhìn tất cả mọi thứ.
Nơi này ánh đèn quá chói mắt, anh đã đọc qua chiếu thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-lao-su/1508334/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.