Hôm nay tinh thần bà nội rất tốt, thực trịnh trọng mặc một bộ trang phục màu đen, đeo trang sức ngọc lục bảo, Lâm Thiếu Triết trước khi xuất môn còn nói giỡn: “Nội, càng ngày càng trẻ ra nha!”
“Cháu nội cũng đã lớn vậy rồi, còn trẻ cái gì chứ.” Bà nội nhìn từ trên xuống dưới Lâm Thiếu Triết thần thái sáng láng, cũng cực kỳ vừa lòng, quay đầu đối Lâm Bá Huân trầm mặc không lên tiếng, nói: “Bá Huân, thật sự vất vả ngươi, Thiếu Triết tốt như vậy đều là nhờ ngươi.”
Lâm Bá Huân trên mặt vẫn còn lờ mờ máu bầm, cùng không khí hôm nay không hề phù hợp, hắn khó có được mỉm cười, thấp giọng nói: “Không, là kết quả do chính cố gắng của hắn đạt được.”
Vốn Lâm Thiếu Triết muốn mượn cơ hội giả bộ bất mãn không nghĩ tới hắn cư nhiên trả lời như vậy, kinh hỉ nói không nên lời, quản gia nhìn bọn họ, suýt chút nữa lệ nóng doanh tròng, nghẹn ngào nói: “Thiếu gia, thật sự trưởng thành rồi...”
“Tốt lắm, quản gia, chờ tôi trở về!” Lâm Thiếu Triết cho bà một cái ôm, thần thái phi dương đi xuống bậc thang, quay đầu lại sáng lạn cười: “Đại ca, nhanh một chút.”
Không biết vì sao, Lâm Bá Huân trong nháy mắt thất thần, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, đi theo sau cậu lên xe.
Bước sau bà nội vào phòng hội nghị xa hoa, Lâm Thiếu Triết vẫn duy trì mỉm cười hoàn mỹ, hướng thành viên hội đồng quản trị cùng các cổ đông nhất nhất thăm hỏi, Lâm Vệ Nhân không có mặt, điều này khiến cậu nhẹ nhàng thở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-gia-dien-tro-ly/78857/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.