Lâm Bá Huân hôm nay đúng giờ trở về nhà ăn cơm chiều, vào cửa nhìn thấy Ngô Hạo mới thở phào một hơi, bả vai căng thẳng cũng buông lỏng xuống, Ngô Hạo biết hắn lo lắng cho mình, không khỏi lộ ra một nụ cười, mở miệng nói: “Đại ca đã trở lại!”
“Ân, đã trở lại.” Lâm Bá Huân đi đến gần cậu, thấp giọng hỏi, “Không xảy ra chuyện gì đi?”.
Ngô hạo cười lắc đầu: “Không có!”
Vui vẻ của cậu vẫn kéo dài đến tận khi bà nội đi ngủ, người làm công đều tự trở về phòng, cậu đi theo Lâm Bá Huân tới thư phòng trả bài tập, Lâm Bá Huân nhìn cậu mấy cái, rốt cục nhịn không được hỏi: “Xem tư liệu khách sạn buồn cười vậy sao?”
“Không phải… Tôi…” Ngô Hạo xoay người ngồi xuống ghế salon, ánh mắt sáng lấp lánh, “Hôm nay buổi sáng bà nội muốn tôi bồi nói chuyện, tôi ngay từ đầu có khẩn trương, sợ bị lộ tẩy! Sau đó bà nội nói chuyện hoa hồng này…”
“Nói trọng điểm.” Lâm Bá Huân mắt nhìn màn hình vi tính, không kiên nhẫn đánh gãy lời cậu.
Tâm tình đang tốt lại thấy có chút bị tổn thương, Ngô Hạo cúi đầu: “Tóm lại bà nội không hoài nghi, còn nói tôi hiểu chuyện, đều là anh dạy tốt.”
Bên môi hiện lên một tia cười, Lâm Bá Huân không nói chuyện, Ngô Hạo ngược lại cảm thấy hắn cười thập phần chói mắt: đúng vậy, đây chỉ là một trò lừa đảo, chính mình chẳng qua là một kiện phục chế phẩm Lâm Thiếu Triết hoàn mỹ nhất mà Lâm Bá Huân tạo ra, từng thành công đơn giản của mình chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-gia-dien-tro-ly/78851/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.