Cảm thấy được cậu không thích hợp, Gia Minh Diệc nhanh chóng lại đây. Hắn nhìn ngón tay Lăng Phàm run rẩy đem điện thoại tắt đi, vội vàng thu hồi biểu tình tươi cười, đè thấp thanh âm hỏi: “Xảy ra chuyện gì?” 
Lăng Phàm kinh ngạc nhìn chằm chằm  mũi chân chính mình, rồi mới dùng thanh âm không thể nghe rõ so với Gia Minh Diệc càng nhỏ hơn  mở miệng: “…… Chết.” 
“Cái gì?” Gia Minh Diệc không ro ràng cho lắm nhíu mày. 
“Sở Dao….… chết.” 
Không khí vừa rồi còn sáng lạn sáng sủa, nháy mắt như bị mây đen bao phủ. Đồng nghiệp bên cạnh đều nhảy nhót hưng phấn tán gẫu, nghe vào trong tai Lăng Phàm đều là tạp âm ong ong. Bởi vì hai thành phố cách nhau quá xa, thời điểm tin tức truyền tới thì tang lễ đã kết thúc. Nghe nói trường hợp lúc đó quả thực là rất ảm đạm vắng vẻ, người tới phúng viếng chỉ có vài người nhà của mẹ Sơ Dao. Ngược lại bạn học năm đó của Sở Dao lại đến đầy đủ không thiếu, bởi vì năm đó Tiêu Đồng đem sự kiện kia ngăn chặn, cơ hồ không ai biết chân tướng thật sự. 
Liên hợp huấn luyện cậu là không có khả năng tham gia đi, Lăng Phàm liền hướng công ty xin nghỉ phép, công việc còn lại giao cho Gia Minh Diệc. chính mình vội vàng chạy về S thị. Mục đích ngày đó là tới trạm xe lửa, ngày đó bầu trời mông mông lung lung mưa phùn. Lăng Phàm cơ hồ không kịp sắp hành lý trong khách sạn, liền vội chạy đi trong mưa. Khi cậu cầm bó hoa mang vào nghĩa trang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-dieu-giao-su/1517689/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.