“Chào thiếu gia.”
“Oh, quản gia Lý, chào buổi sáng.”
Thiếu chút nữa thì quên mất, hôm nay là ngày thứ hai cậu từ nước ngoài trở về, hôm qua khi về đến nhà thì trời đã tối, không kịp cùng baba nói chuyện.
“Cha tôi đâu?”
“Lão gia đang ở trong thư phòng, nói nếu như cậu thức dậy thì đến tìm ngài.”
“Oh.”
Chúc Anh Kiệt đi vào thư phòng của baba cậu.
“Baba, con rất nhớ người. Cuối cùng thì con cũng về, mọi chuyện trong nhà vẫn tốt đó chứ.”
Chúc Anh Kiệt ôm cổ baba cậu nũng nịu nói.
“A Kiệt, con tốt nghiệp rồi có dự định gì không? Như vậy đi, vào công ty thực tập vài ngày, baba già rồi, công việc sớm muộn gì cũng giao hết cho con quản lý.”
“Baba! Người một chút cũng không già, nhưng con không nghĩ vào công ty làm việc là một ý định tốt, như vậy rất khó chịu, con nghĩ con nên ra ngoài tìm việc để tích lũy kinh nghiệm.”
“Như vậy cũng tốt, ta sẽ nói các chú bác một tiếng để xem có công việc phù hợp với con hay không.”
“Baba! Vậy không phải là giống nhau sao? Người đừng xen vào, con sẽ tự đi tìm.”
Chúc Anh Kiệt nói được là làm được, quả thật dựa vào tấm bằng của cậu đi đâu cũng có thể tìm được việc, nhưng chính cậu lại thấy như vậy thật không thoải mái.
Cậu thầm nghĩ nên làm điều gì đó mà cậu yêu thích và không dính dáng đến công việc, bởi vì về sau công ty của gia đình thế nào cũng do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-dai-su-huynh/2422018/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.