Sự kiện “Vương phi mất tích” của Hạ Ngữ Mạt hạ màn từ đấy. Tư Đồ Hoàng Vũ hảo hảo mà “trấn an” khuôn mặt nhan nhó như bà cô già của nàng một lần xong thì nhận được một ít tin tức từ Vô Ảnh, liền lại lập tức vội vã chạy xuống núi. Trước khi đi, cố ý đi ngang qua trước cái “Ổ chó” dùng để bảo hộ vật nhỏ đang tu sửa phía sau nhà, lạnh lùng liếc mắt nhìn con “Cẩu” có hình thể thật lớn . Tuyết trắng Lang Vương không khỏi hung hăng mà run rẩy, hai mắt nhắm chặt lại, giả bộ ngủ! Nam nhân này không thể đụng… Không thể trêu chọc… Sự tình không có bại lộ… Không có bại lộ… Đột nhiên một tiểu đao lạnh lùng bay tới, trực tiếp cắm ở bên cạnh nó. Lưỡi đao sắc bén rơi xuống, miếng lông trắng như tuyết trên cái đuôi dài liền rơi xuống một khối, thoạt nhìn trông rất giống như bị mắc bệnh rụng lông. Tư Đồ Hoàng Vũ vặn xương ngón tay, phát ra vài tiếng kèn kẹt rồi sau đó lạnh lùng cong khóe miệng, mới quay người rời đi. Lang Vương cong đuôi rụt vào trong, bản thân lúc nào lại biến thành khiếp nhược như thế… Khinh… **************************** hoa hoa lệ lệ phân cách tuyến ****************************** Kỳ Quốc kiềm chế không được, liền lặng lẽ phái sứ giả tới bái kiến Tư Đồ Hoàng Vũ, tịnh biểu thị mong muốn cho hắn tất cả bang trợ, chỉ cần hắn có thể thuyết phục Lưu Ly vương quy thuận, điều kiện gì đều không là vấn đề. Mà Vị ƯƠng Vương cũng không nhàn rỗi, trực tiếp cho người mang vô số châu báu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670768/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.