Sau khi Hạ Ngữ Mạt sinh tiểu hoàng tử rồi, mọi người liền không chút do dự xông lên núi, đem Tư Đồ Hoàng Vũ mượn đi.
Lưu Ly tộc hầu như là đã tới thời khắc nguy hiểm nhất rồi, các quốc gia theo dõi chằm chằm như hổ đói, đã liên tục mời dự họp vài lần hội nghị, đại binh tiếp cận, không chừng đến ngày nào đó sẽ đột nhiên tấn công.
Cái tên nhiếp chính vương nhàn nhã ung dung này, cũng rốt cục bị ép kết thúc ngày nghỉ của hắn, bắt đầu nghiêm túc đối phó những chuyện phiền toái đang nổi lên.
Lưu Ly Quốc vốn là một tân quốc, quốc lực (thực lực của một nước) là kế thừa nền tảng vốn có của Thương Vân, thế nhưng có phân nửa thành trì đều bị Tư Đồ Sương cho bại hết, hơn nữa lá chắn thiên nhiên quân sự hiểm trở nhất cũng tặng đi ra ngoài. Bởi vậy, muốn trong thời gian ngắn phải làm cho quốc lực đột nhiên tăng mạnh, còn phải đối phó với những quốc gia hận không thể đưa bọn họ xé thành những mảnh nhỏ như vậy, quả thực chỉ là khó càng thêm khó.
Nên mấy ngày liền Tư Đồ Hoàng Vũ cũng không tự giác mà cau mày, nếu như có thể, hắn thật muốn ném cái đống cục diện rối rắm này, trở lại thân thiết bên cạnh cô vợ trẻ của mình. Nàng còn đang ở cữ, hơn nữa để chắc chắn, còn phải chịu như vậy ba tháng… Trong gia đoạn này, nàng không thể bị phong hàn, cũng không có thể chịu đựng đi đường mệt nhọc, mà bản thân thì lại muốn rút ra khỏi từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670759/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.