Hạ Ngữ Mạt tựa vào trên nệm mềm mại, thả lỏng mà hít vào thở ra. Đây là phương pháp điều dưỡng khí tức đơn giản mà Tử Anh dạy cho nàng, có thể khiến cho bản thân và thai nhi đạt được trạng thái thả lỏng nhất.
Nàng tận lực khiến bản thân không thèm nghĩ đến chuyện của phu quân nữa, bởi vì chuyện này sẽ làm cho tính tình bản thân không ổn định quá lớn, khiến tiểu bảo bảo không chịu nổi áp lực như vậy mà hít thở không thông.
“Vương phi, cháo yến mạch được rồi nga.”
Sương Nhi cười tủm tỉm ngồi xuống bên cạnh Hạ Ngữ Mạt, sau đó dùng muỗng nhỏ múc cho nàng ăn.
Nàng vốn còn lo lắng Vương phi sẽ bởi vì chuyện tình của điện hạ mà tâm thần bất an, bất quá hiện tại xem ra, tình huống so với dự đoán của nàng tốt hơn nhiều.
“Vương phi, vậy trong cuốn sách cổ có viết thứ gì hữu dụng sao?” Sương Nhi tính dò xét mà hỏi.
Hôm qua biểu tình Vương phi thực sự quá mức là vô cùng kinh ngạc, Tử Anh đại nhân và Khánh Minh chưa từng hỏi qua, cuối cùng nàng tiểu nha đầu đáng thương bị bỏ phiếu bầu bắt đi ra hỏi, cẩn thận từng li từng tí, ngay cả lời nói cũng là nhiều lần cân nhắc xong xuôi, mới dám nói ra đích.
“Không có.” Hạ Ngữ Mạt nhụt chí nói: “Vậy mặt trên, những ghi chép trong đó toàn bộ đều là về Đại Bạch!” Về tập tính sinh hoạt của nó, tập quán ăn uống của nó, còn có phân tích thành phần đơn giản nhất trong lông chim của nó, thậm chí còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670746/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.