“Nếu ngươi không muốn, vậy thì nữ nhân kia chắc chắn hẳn phải chết .” Cửu Linh nghiêng đầu tươi cười:“Vừa rồi trong nước tắm, có chứa bí phương độc nhất vô nhị của ta .”
Tư Đồ Hoàng Vũ biến sắc, lập tức bắt lấy cổ tay của Hạ Ngữ Mạt bắt mạch, sau đó cẩn thận lặp lại mấy lần, mới lạnh nhạt nói:“Ngươi dám lừa ta?!”
“Đúng vậy, ta gạt ngươi.” Cửu Linh cười ha ha:“Không nghĩ tới tiểu mỹ nhân có nghiên cứu về độc y thực làm cho ta kinh ngạc, thật sự là càng ngày càng làm cho ta khó có thể dứt bỏ .” Ánh mắt hắn dần dần càng thêm âm tà mà giảo hoạt:“Ta đây nói cho ngươi biết, kỳ thật trong nước mà nha đầu ngâm mình chính là giải dược nhuyễn hương tán, mà người trúng độc, kỳ thật là ngươi nha, phỏng chừng hiện tại cũng có thể là lúc phát tác rồi đó nha.”
Dứt lời, hắn đã muốn nhảy tới trước mặt Tư Đồ Hoàng Vũ, vén lên một nắm tóc đặt ở bên mép mà hôn lên một tý, sau đó Tư Đồ Hoàng Vũ mãnh liệt công kích hai bên trước mặt khiến hắn phải thối lui ra xa đứng, nhưng vẻ mặt đối với sợi tóc vừa rồi lại vô cùng hưởng thụ.
Đôi mắt Tư Đồ Hoàng Vũ rủ xuống, toàn bộ sợi tơ trong tay sợi tơ toàn bộ tràn đầy thị huyết.
Hạ Ngữ Mạt rõ ràng phu quân của mình đã hóa thành một tượng điêu khắc bằng băng.
“Xem đi, xem đi, động tác của ngươi đã chậm lại , không phải sao?” Cửu Linh lại giống như không có việc gì, trên mặt hoàn toàn là vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670706/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.