“Phu quân, ta”.
Đột nhiên, Hạ Ngữ Mạt cảm thấy đầu óc trở nên hỗn loạn, cảm giác choáng váng lập tức kéo đến, trước mắt tối sầm lại, trong khoảnh khắc trời đất quay cuồng, cả người đổ về phía trước, rơi vào một vòng tay ấm áp, rất xa rất xa phảng phất tiếng kêu gào hoảng hốt của phu quân nàng.
“Vật nhỏ, nàng làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?”
“Vật nhỏ, nhìn ta, phu quân ở chỗ này, đừng dọa ta”
“Người đâu, truyền ngự y! Nhanh lên!”
Cho tới bây giờ cũng chưa thấy nàng như vậy, phu quân luôn luôn bình tĩnh mà tự nhiên lại vô cùng hoang mang lo sợ, Hạ Ngữ Mạt cố sức nâng ngón tay lạnh lẽo lên, muốn chạm vào hai má của hắn, nàng còn muốn che lại môi hắn, nói cho hắn biết không cần kinh hoảng, nàng chỉ là cảm thấy có chút mệt mỏi.
Cánh tay ở giữa không trung, vô lực nên rớt xuống, thân thể yếu đuối ngã quỵ ở trong lòng Hoàng Vũ, đầu thật nặng, ngay cả khuôn mặt hắn cũng không thấy rõ , hắn dường như rất sốt ruột mà gào thét tên nàng, nhưng thứ gì nàng cũng không hề nghe thấy.
Được phu quân ôm ấp thật là thoải mái, nàng vẫn luôn mong muốn đâu chiếm lấy ôn nhu của một người như vậy biết bao nhiêu. Khóe miệng Hạ Ngữ Mạt thản nhiên cong lên, sau đó liền rơi vào vô bóng tối vô tận.
…………
Một lão ngự y lớn tuổi vội vàng bị triệu hồi vào Thập Tam vương phủ, sau đó còn bị bịt mắt đưa đến chỗ của Hạ Ngữ Mạt.
Vừa vào cửa, cổ áo hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670645/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.