Tưởng rằng đây chỉ là việc tắm rửa đơn giản nhưng cuối cùng phát hiện chuyện không phải là như vậy. Mỗi một vị trí trên thân thể sau khi được lau chùi xong, Tư Đồ Hoàng Vũ lại lấy ra một miếng vải bông mới tẩm đầy dược thủy sau đó quấn quanh ở Hạ Ngữ Mạt trên mặt chỉ lộ ra một cái cái mũi nhỏ cùng hai con mắt to chớp không ngừng, ngay cả cái miệng anh đào nhỏ nhắn kia có vô số câu hỏi trực tiếp che đi. Thời gian thực dài lâu Tư Đồ Hoàng Vũ còn sai người ở ngoài cửa chuẩn bị nước thủy nhiều một chút để khi nước trong bồn có chút lạnh thì hắn sẽ tự mình đem nước ấm đổ vào trong, rồi cũng lại rải lên một ít bột phấn màu hồng bù lại cho phần đã mất đi. Tuy rằng vừa mới tỉnh ngủ, Hạ Ngữ Mạt được đặt trong nước ấm xông thuốc, cái này so với đãi ngộ ở SPA cao cấp còn cản thấythoải mái hơn, nên một chút là nàng lại có chút buồn ngủ, dựa vào thùng gỗ mà nhắm mắt ngủ gật. Cũng không biết qua bao lâu, chỉ cảm thấy miếng vải bông trên mặt được cởi ra thật mạnh, cảm giác vô cùng mát lạnh sảng khoái liền đập vào mặt. Khóe miệng Hạ Ngữ Mạt vô tình cong lên. Nàng cũng không có chú ý tới ánh mắt của nam nhân đối diện sáng rực lên, một ngọn lửa dần dần bốc lên, vẻ mặt lộ ra vẻ kinh diễm nhưng cuối cùng lại chuyển thành sủng nịch mà ôn nhu tươi cười. “Vật nhỏ nên đi ra”. Hắn tự tát nước vào mặt. Hai mắt vô thẩn mở ra, trong nhất thời còn chưa kịp có phản ứng trạng huống trước mắt, chỉ ngây ngốc nhìn Tư Đồ Hoàng Vũ, nhếch miệng khanh khách cười: “Phu quân làm sao vậy?”
Mà nụ cười này lại làm cho nam tử kia lại hơi hơi thất thần. Cúi người một cái, hắn liền trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ au của nàng, triền miên dây dưa hồi lâu cũng không nguyện ý rời đi. Hai tay với vào trong nước, trực tiếp đem nàng bế ra, liền đi về phía giường lớn. “Phu quân! Phu quân! Làm sao vậy?!” ‘Nhị Trượng hòa thượng mạc bất trứ đầu não’** Hạ Ngữ Mạt trong lúc nhất thời không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết chính mình từ lúc nào đã không cẩn thận nằm vào trong lòng vị gia hỏa này,mà thân thể cực nóng kia báo hiệu cho nàng biết ngọn lửa cháy mạnh mẽ , dừng không được. Hắn hôn môi nàng, động tác sôi nổi mà nóng bỏng. Áo choàng trực tiếp bay đến chân giường, mà như có một dòng điện khác thường làm cho trái tim Hạ Ngữ Mạt không tự chủ được đập nhanh hơn, tay tự nhiên mạnh mẽ nắm lấy vòng eo rắn chắc của phu quân. (Đoạn này có chém) “Ô phu quân?” Thời khắc nóng đếnđốt người, nàng còn không quên hỏi cho cặn kẽ đầu đuôi. Tư Đồ Hoàng Vũ cố gắng làm cho động tác mình ôn nhu chậm rãi, nhưng khi hắn nhìn vào hai con mắt trong suốt mà sáng ngời kia, ngay thời điểm đó, hắn lần đầu tiên cảm thấy không thể khống chế cơ thể của chính mình. Hắn không nghĩ tới dung nhan bị che khuất bên trong của nàng có thể khuynh thành tuyệt sắc như vậy. Bởi vì truyền nhân của bộ tộc sinh ra đều là mỹ nhân, nhưng khi hắn dùng dược làm tan mất da mặt bên ngoài, nàng liền giống như kia giống như tiên nhân, chỉ cần cười không đánh phấn trang điểm là đã có thể mị hoặc tam sinh (ba đời, ý nói là mê hoặc già trẻ lớn bé),giống như chỉ cần liếc mắt một cái là có thể hút hồn người khác. Hắn nghĩ tới muốn nàng giả trang sau đó dẫn nàng đi tham gia tang lễ của chính nàng, nhưng xem ra chuyện này cũng phải bàn bạc kỹ hơn .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]