Hạ Ngữ Mạt nhìn chằm chằm vào trong gương đến ngây cả người. Nàng nghi ngờ là ánh sáng quá yếu. Lại đứng lên dùng đá lấy lửa châm vào ngọn nến trên bàn.
Theo ánh nến bốc cháy làm sáng rực tấm gương, khuôn mặt cũng càng hiện ra rõ ràng nói cho Hạ Ngữ Mạt biết là nàng không phải đang nằm mơ.
Trước kia lúc dùng gương đồng nhìn không ra bởi vì bề mặt của nó ánh hoàng kim không thể hiện rõ ra nhan sắc trên mặt, mà cũng bởi vì đánh bóng không tinh xảo cũng làm cho gương mặt bị bóp méo.
Thế nhưng bề mặt gương thủy tinh thì không giống như vậy .
Hạ Ngữ Mạt nhìn khuôn mặt này một cách rõ ràng thì cuối cùng cũng hiểu rõ. Vốn tưởng rằng khuôn mặt này với khuôn mặt trước đây giống nhau, bây giờ lại phát hiện chuyện hoàn toàn không phải như vậy. Làn da có chút đen lại càng giống như người thiếu dinh dưỡng, ngũ quan trên khuôn mặt thực sự bình thường ngoài ra còn đọng lại vài nét trẻ con nhưng lại không hề xuất sắc, không xấu nhưng cũng không thể gọi là đẹp, chính là hai con mắt một cái miệng nhét vào trong đám người trên đường thì sẽ được trở thành người qua đường giáp ất bính.
Hạ Ngữ Mạt tự mình so với Tư Đồ Hoàng Vũ thấy mình thật kém xa (Hg: chỗ này tớ chém!!)
Hắn tốt xấu gì thì cũng là một Hoàng Tử điện hạ của một quốc gia, nhiều vàng lại suất (đẹp),người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở. Tuy rằng không muốn tự mình hạ thấp bản thân mình, chỉ là trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670616/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.