Trước khi tan sở, Lãnh Diệp nhận đượcđiện thoại của Nhu Nhã, nói là Đằng Lệ và Tâm Đồng đi du lịch ở Châu Âuhơn nửa năm nay đã trở về, muốn cùng hắn họp mặt.
Trong lòng hắn vẫn nhớ lời hứa xuốngbếp của San San, nhưng Lãnh Diệp đành bảo thư kí gọi điện thoại báo vớinàng rằng mình sẽ không trở về dùng cơm, sau đó lái xe đến nhà Nhu Nhã.
Tại ngôi nhà nhỏ màu trắng ở vùng ngoại ô, Nhu Nhã đang đứng tại cửa chờ hắn.
Nhiều năm trước Nhu Nhã là trẻ mồ côi, nàng đã được Minh Vương và Đằng Lệ mang về từ Ý. Lãnh Diệp nhớ năm ấy nàng khoảng chừng mười tuổi, cô bé dáng người gầy gò nhỏ nhắn, đáng thương run rẩy.Tayluôn nắm chặt góc áo của chính mình, cúi đầu không dám nói chuyện. Nhưng những năm gần đây, Minh Vương,Đằng Lệ, Nham Hổ, Hỏa Ưng, còn có hắn cũng xem Nhu Nhã như người em gáinhỏ mà tận lực bảo vệ, tuyệt đối không cho phép nàng bất kỳ sơ xuất gìxảy ra với nàng.
Dưới sự chăm sóc cẩn thận của bọn hắn,Nhu Nhã dần dần sinh ra cảm giác an toàn, biến thành cô gái nhỏ xinh đẹp, đầy tự tin. Hơn nữa nơi này cũng là nơi mà “NgũNhân Bang” mỗi tháng tụ hội một lần, khắp nơi xung quanh đây đều cónhững bảo vệ tinh anh của Nham Hổ đến bảo vệ sự an toàn cho chủ nhânngôi nhà này.
Lúc này toàn thân Nhu Nhã mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, tóc búi lên cao, thoạt nhìn thật ưu nhã xinh đẹp.
Chỉ có những anh trai như bọn họ mới có thể biết ẩn dưới lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-cua-ta-than/49863/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.