Edit: Tiểu An | Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi
Thẩm Tranh nghĩ thầm, đều nói trong bụng Tể tướng có thể chống một cái thuyền [1], nhưng mấy vị chính thất còn lợi hại hơn tể tướng nhiều, trong bụng không biết có thể chống được bao nhiêu cái thuyền, cùng chồng với người khác còn có thể nhịn. Nếu so ra, lòng của hắn còn nhỏ hơn cả đầu kim, ai mà dám có suy nghĩ không an phận với nương tử, hắn tuyệt đối sẽ khiến người đó hối hận suốt đời.
[1] Ý muốn nói, làm người phải có tấm lòng rộng lớn, biết khoan dung độ lượng.
Mộ Thiền thấy hình như hắn có tâm sự nặng nề: "Rốt cuộc ngươi có chuyện gì vậy, không tập trung gì cả."
Thẩm Tranh dùng lời lẽ chính đáng đáp: "Nàng chỉ cần nói nếu ta nạp thiếp, lòng nàng sẽ không thoải mái, mà ta sao có thể khiến nàng đau buồn được, vì vậy từ nay về sau ta sẽ chỉ có một nữ nhân là nàng."
Hắn nói xong, nhìn chằm chằm vào mắt nàng, hy vọng có thể thấy sự cảm động ẩn giấu được hiện ra.
Không ngờ, ánh mắt nàng lại hiện vẻ mờ mịt rồi theo sau là sự thờ ơ lạnh nhạt.
Mộ Thiền mỉm cười nói: "Ừ, ta biết rồi."
Mẹ nó, căn bản là nàng không tin! Nhìn giọng điệu thản nhiên này đi, ý tứ ẩn ý rõ ràng là: Ta biết bây giờ ngươi đang muốn làm ta vui nhưng về sau sẽ thất hứa.
Thẩm Tranh lập tức nói thêm: "Nếu nàng không tin, ta có thể thề."
Nàng nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay của hắn, dịu dàng nói: "Được rồi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the/1765144/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.