Vân Tranh đơ người nhìn cô đang dựa lưng vào ghế, ánh mắt nhàn nhạt, "Anh không muốn làm?"
Anh lắc đầu, miệng đắng lưỡi khô mà cất giọng khàn khàn, "Anh tình nguyện mà." Anh chỉ đang thắc mắc tại sao cô lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Chiêu Đệ lấy cặp kính gọng vàng ở trên bàn đeo lên, "Bắt đầu đi."
Chỉ cần cô vui vẻ thì cái gì anh cũng làm.
Ánh đèn trên đỉnh đầu lóa mắt, màn cửa được kéo lên, anh kéo khóa quần lộ ra qυầи ɭóŧ góc bẹt màu đen, ở giữa đã sớm gồ lên, trên cơ bụng có lông rậm rạp kéo dài đến dưới qυầи ɭóŧ. Vân Tranh lấy tay móc thứ đó ra, vừa được giải phóng nó lập tức vươn cao ngạo nghễ, màu đỏ tím, còn run run vài cái như diễu võ dương oai, phía dưới là hai túi ngọc nặng trĩu được phủ kín bằng những đường nếp uốn khúc.
Cơ thể anh râu tóc rậm rạp, tính dục cũng rất mạnh.
Chiêu Đệ đeo mắt kính, mặt không chút cảm xúc, ngồi nghiêng người trên ghế càng làm cho đôi gò bồng đào dưới lớp áo ngắn tay thêm phần đẫy đà.
Côи ŧɦịŧ của anh phình to thêm vài phần, trên gương mặt sáng sủa là vẻ căng thẳng, anh cắn môi dùng tay phải nắm lấy gậy thịt hoạt động qua lại, đôi mắt vẫn nhìn chầm chầm vào cô, nhìn đôi môi đó, cặp ngực, vòng mông, cả đôi chân và đầu gối lộ ra ngoài.
Trên đầu nấm tiết ra dịch, bên dưới là rừng đen, bàn tay màu mật ong không ngừng động tác. Anh tay dài chân dài, nhìn cả người giống như bức tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-kinh-chap/213131/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.