Lúc Chiêu Đệ đang lựa đồ ăn thì có một số điện thoại lạ gọi đến, cô chần chừ nhận điện thoại.
"Chiêu Đệ." là Vân Tranh.
Cô nhíu mày định cúp điện thoại nhưng người bên kia hình như đoán trước được hành động của cô nên vội vàng nói, "Em đừng cúp máy."
Chiêu Đệ đem 1kg củ cải bỏ vào xe mua sắm sau đó nhẫn nại nói, "Có chuyện gì?"
Anh ngập ngừng mở miệng, "Em đang ở đâu?"
"Bên ngoài." Cô cúp điện thoại xong tiếp tục chọn đồ ăn. Siêu thị trước đó có quảng cáo hôm nay gạo sẽ được bán với giá đặc biệt nên quầy gạo đã tập trung rất đông các bác gái tranh nhau mua. Chiêu Đệ đẩy xe sang một bên rồi tham gia vào nhóm mua sắm điên cuồng đó.
Vân Tranh đang ở giáo dục Vạn Quyển mơ hồ nghe được quảng cáo của siêu thị Bách Lệ.
Chiêu Đệ chỉ cướp được một túi gạo còn xém chút bị bác gái đứng kế bên tuột mất bím tóc nhưng nhìn đến chiến lợi phẩm này có thể cho cô ăn được một thời gian.
Châm ngôn sống của cô là có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm, cho dù tiền lương của cô tuy nhiều nhưng ông nội bị bệnh cần phải điều trị thật tốt nên cũng không mấy dư dả.
Vắt sức chín trâu hai hổ mới có thể lôi được đống đồ xuống tầng trệt, may là ngày thường cô có rèn luyện thể lực bằng không đã sớm sấp mặt giữa đường rồi. Bên ngoài trời nóng đến cá phơi cũng sắp khô, nghĩ đến máy lạnh mát mẻ và khung cảnh lấp lánh của siêu thị mà ráng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-kinh-chap/213129/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.