Vân Tranh nhận được điện thoại của cô lập tức chạy đến sân bay, lúc Chiêu Đệ vừa bước ra khỏi cửa hải quan anh đã ôm lấy cô, "Anh nhớ em đến chết mất thôi." Nói xong còn không màng đến người qua đường mà hôn cô.
Chiêu Đệ đẩy nhẹ anh ra, "Về nhà rồi nói."
Anh vui vẻ dẫn cô ra xe, Chiêu Đệ cảm thấy ghế trên xe hơi cao cô liền kéo nó xuống một chút. Vân Tranh nhìn thấy cô không nói lời nào thì mở lời trước, "Lần này em về Đa Thành tổng cộng nhớ anh bao nhiêu lần đây?"
Chiêu Đệ ngửi được mùi nước hoa xa lạ ở trên xe, cười nói, "Có, mỗi ngày em đều nhớ đến anh."
Anh hiển nhiên là bị những lời này của cô làm cho ngây ngất, xoa tay cô nói, "Anh cũng rất nhớ em."
Anh đưa cô đi dùng cơm. Bây giờ vừa qua tết nên trung tâm còn chưa có khai giảng.
Hai người đến một nhà hàng cách điệu sang trọng để ăn, trong lúc gọi món anh còn gọi rất nhiều món cô thích ăn.
Chiêu Đệ đến nhà vệ sinh để chỉnh trang, từ phía sau cửa đi ra là một cô gái rất xinh đẹp theo xu hướng của mọi người bây giờ là gương mặt nhỏ, cằm nhọn, mắt to. Dáng người cô ấy cao gầy thon thả đứng bên cạnh Chiêu Đệ dặm lại phấn.
Chiêu Đệ nhớ rõ đây là cô bạn gái cũ trên hình nền điện thoại của Vân Tranh.
Cô gái đó liếc mắt nhìn Chiêu Đệ, từ trên cao nhìn xuống, "Chào cô, tôi biết tên cô."
Chiêu Đệ mặt không biểu cảm, "Chào cô."
"Cô Hứa, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-kinh-chap/213125/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.