Chuyện cũ như đèn kéo quân từng cảnh một ùa về, may mắn chính là, cô giờ đã biến thành người xem mà không phải là nhân vật trong đó.
Anh thoạt nhìn rất tốt, vẫn khí phách hăng hái như xưa, tuy nhiên đường mà bọn họ chọn lại không giống nhau, chính Chiêu Đệ không muốn cùng anh có bất cứ điểm gút mắt nào.
Thân thể trượt xuống một chút, Tiểu Phương đi nhà vệ sinh cũng đã lâu, cô cũng sắp mơ màng mà ngủ mất rồi, nếu để nhóm người của thầy Vương chờ lâu cũng không tốt.
Cô muốn đi vào nhưng chân lại giống như mang chì, mắt cũng không mở lên được.
Bỗng một đôi tay giữ chặt lấy cô, làm Chiêu Đệ đâm vào một lòng ngực mang mùi hương nước hoa nhàn nhạt, người đó rất cao, trước mắt cô rũ xuống một cái bóng.
Người trong công ty cao như vậy chỉ có thầy Triệu, cô tránh ra, "Thầy Triệu, Tiểu Phương ở bên trong, chúng ta chờ một lát."
Anh nói gì đó Chiêu Đệ nghe không thấy, chỉ nghe thấy rằng sẽ có người tới đón Tiểu Phương, rồi sau đó đã bị mang theo đi ra khỏi tiệm cơm.
Bên ngoài rất ồn ào, Chiêu Đệ bị gió thổi qua có chút tỉnh táo, giương mắt nhìn lên, thấy một cái cằm thon gầy sắc nét, hướng lên trên, là đôi mắt rực rỡ lung linh.
Như bị sét đánh!
Chiêu Đệ đẩy anh ra, muốn đi trở về, nhưng Vân Tranh lại ôm lấy cô, hôn một cái thật mạnh ở trên trán sau đó đem cô thả lên vai mà vững vàng ôm đi, rẽ vào một con đường khác.
Bạc Viễn đang đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-kinh-chap/213111/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.