"Các vị quan khách, hoan nghênh các vị hôm nay đến dự buổi tiệc nhỏ này. Hôm nay, tôi có một chuyện quan trọng muốn thông báo đến mọi người..."
Người đang đứng trên sân khấu kia, chính là Lục Huân - tư lệnh của Thượng Hải. Lục Huân cũng đã lớn tuổi rồi, tóc đã bạc hơn nửa đầu. Cả đời ông đã vì sự nghiệp lớn là bảo vệ Thượng Hải. Trong mắt người dân nơi đây, ông chính là vị tư lệnh đáng quý nhất, danh xứng với thực. Thế nhưng hiện tại tuổi đã cao, ông đã không thể chống đỡ nổi sự nghiệp này nữa, cần phải giao lại cho người khác rồi.
"Cảm ơn mọi người thời gian qua đã tin tưởng tôi, ủng hộ tôi, giúp tôi làm tốt nhiệm vụ của mình, có thể bảo vệ cuộc sống của mọi người. Nhưng hiện tại tuổi tác cũng cao, tre già măng mọc, chức vị tư lệnh Thượng Hải này, cũng nên nhường cho người khác rồi."
Phía dưới mọi người đều xôn xao, tò mò muốn biết vị tư lệnh tiếp theo sẽ là ai?
Đường Ái Chân không quan tâm đến chuyện này, dù tư lệnh là ai thì cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô. Cô đưa mắt tìm kiếm trong đám người hình bóng của Trương Tư Nguyên. Kỳ lạ là từ lúc Lục Huân phát biểu thì chẳng thấy hắn đâu nữa.
"Thời gian qua..." Lục Huân tiếp tục nói, "Tôi đã quan sát rất kỹ càng, nhận thấy được, Trương thiếu soái là người có tư cách trở thành tư lệnh của Thượng Hải nhất. Hôm nay tại đây, mọi người cảm thấy, Trương thiếu soái, có xứng đáng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-cua-thieu-soai/2720534/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.