Trương Tư Nguyên đi hơn 1 tháng, cuối cùng đã truyền về tin thắng trận. Lúc nhận được tin, Trương Chí Tường gật đầu hài lòng, bởi vì con trai lại lần nữa giành được chiến tích. Còn Đường Ái Chân cũng vui mừng không kém, nhưng cô vui là vì, trong thư gửi cho cô, hắn đã nói bản thân vẫn bình an, không chút thương tích. Điều cô cần chỉ là như vậy thôi.
Ngày hắn trở về, Đường Ái Chân cùng cha mẹ chồng ra tận cửa đợi hắn. Xe dừng trước cửa, Đàm Uy bước xuống, nhanh chân đi mở cửa cho hắn. Cô muốn chạy ra ôm hắn, nhưng lại dè chừng Trương Chí Tường vẫn đang ở đây, nên chỉ có thể đứng yên một chỗ quan sát hắn. Trương Tư Nguyên bước lên, đến trước mặt cha, nghiêm túc báo cáo:
"Con trai không phụ kỳ vọng của cha, đã đánh thắng trận này. Nhưng con vô dụng, đã để Doãn Đình Tín chạy thoát, xin cha trách phạt."
Đường Ái Chân không dám thở mạnh, quan sát thái độ của Trương Chí Tường. Hắn vừa đánh trận trở về, chẳng lẽ ông sẽ thật sự trách phạt hắn.
Trương Chí Tường vỗ lên vai hắn nói "Được rồi, thắng được trận này là tốt. Doãn Đình Tín là kẻ âm hiểm, không bắt được hắn là chuyện bình thường, cha không trách con."
"Cảm ơn cha."
Lúc này tâm tình Đường Ái Chân mới thả lỏng.
"Cha, lần này con đi đã gặp được một người. Theo con thấy, người này thông minh cơ trí, am hiểu binh pháp. Hay là cha gặp thử xem."
"Được." Trương Chí Tường gật đầu, ông cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-cua-thieu-soai/2720504/chuong-24.html