Hai chiếc xe dừng trước một đoàn kịch có tên là Xuân Yến. Nghe tên cũng hay thật, rất có ý nghĩa. Đoàn kịch này có lẽ là một đoàn mới, hoặc là từ nơi khác đến đây. Thế nhưng lượng khách bên trong không thua kém gì đoàn kịch Tứ Liên trước đây. Hạ Tuấn Sinh bước xuống xe, ngẩng đầu nhìn bảng tên của đoàn kịch, hỏi Nghiêm Hạo Hiên:
"Là ở đây sao?"
"Đúng vậy, lính của tôi điều tra được là ở đây."
Hạ Tuấn Sinh lùi lại một bước, trên mặt hiện ra vẻ đắn đo. Cậu nhìn đoàn người đông đúc bên trong rồi lại nhìn Nghiêm Hạo Hiên, buông một câu:
"Hay là bỏ đi, tôi không cần nữa."
"Không được. Đây là tâm huyết cả đời của chú Mã, chúng ta không thể bỏ như vậy được."
"Nhưng mà... tôi sợ..."
"Ông chủ Hạ..." Đường Ái Chân đi đến bên cạnh Hạ Tuấn Sinh mỉm cười nói, "Không cần phải sợ, chúng tôi ở bên cạnh anh. Đồ của mình, thì nên lấy lại mà."
"Tuấn Sinh, tin tưởng tôi." Nghiêm Hạo Hiên nhìn vào mắt Hạ Tuấn Sinh, muốn truyền dũng khí cho cậu
"Được." Hạ Tuấn Sinh gật đầu kiên định, "Tôi nhất định phải đem nó về. Chú Mã dành cả đời để viết ra kịch bản, tôi không thể bỏ nó đi."
Mọi người bước vào trong, tiểu nhị nhìn thấy thù bước ra niềm nở chào đón. Chắc đây là người mới đến rồi, Trương Tư Nguyên nổi tiếng như vậy mà cậu ta lại không biết, chỉ chào hỏi đơn giản:
"Các vị khách quan, mọi người đi bao nhiêu người?"
"Chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-cua-thieu-soai/2720499/chuong-27.html